Vợ là một ánh mây hồng - Vợ là hoa hậu để chồng mê say Kính vợ đắc thọ , Sợ vợ sống lâu , Nể vợ bớt ưu sầu , Để vợ lên đầu, là trường sinh bất tử ... Đánh vợ nhừ tử, là đại nghịch bất đạo . Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung . Chê vợ lung tung, là ngậm máu phun người . Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròng . Để vợ phiền lòng, là tru di tam tộc Vợ sai mà hằn hộc, là trời đánh thánh đâm , Vợ gọi mà ngậm câm, là lòng lang dạ sói . Để vợ nhịn đói, là tội nhân thiên cổ . Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng. Trốn vợ đi " ăn vụng", là ngũ mã phanh thây ... Vợ hát mà khen hay, là anh hùng thức thời Khen vợ hết lời, là thuận theo ý trời ... Sợ ít phải sợ nhiều lên Sợ xanh cả mặt, sợ mềm cả môi… Sợ đứng rồi lại sợ ngồi Vợ sai phải dạ, có tôi làm liền! Làm chồng phải biết ngoan hiền Sợ vợ vợ mới cho tiền uống bia Tiền lương lãnh đủ đem về Quà cáp ai tặng đừng lia dọc đường Làm chồng muốn được vợ thương Ngoài lo tiền bạc, chiếu giường cũng lo Làm chồng muốn được ấm no Việc gì quan trọng giao cho vợ nhà Làm chồng khiêm tốn thật thà Phải biết sợ vợ cửa nhà mới yên Vợ là tất cả Hôm nay ngày 8 tháng 3 Không biết định nghĩa vợ là gì đây? Vợ là quả ớt chín cây Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng. Vợ là một đóa hoa hồng Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà Vợ là nắng gắt mưa sa Vợ là giông tố phong ba bão bùng. Nhiều người nhờ Vợ nên Ông Nhiều anh vì Vợ mất không cơ đồ Vợ là cả những nguồn thơ Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy. Vợ là một chút men say Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng Vợ là một ánh mây hồng Vợ là hoa hậu để chồng mê say. Vợ là khối óc bàn tay Vợ là bác sỹ tháng ngày trong ta Vợ là nụ, vợ là hoa Vợ là chồi biếc, Vợ là mùa xuân. Vợ là tín dụng nhân dân Vợ là kế toán giải ngân trong nhà Vợ là biển rộng bao la Vợ là hương lúa đậm đà tình quê. Vợ là gió mát trưa hè Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông Vợ là chỗ dựa của chồng Nhiều anh dám bảo Vợ không là gì???? Khoan, khoan hãy nghĩ lại đi Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu Việc nhà vợ có công đầu Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà. Vợ là máy giặt trong nhà Vợ là cát-sét, Vợ là ti vi Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe Lời ru xưa lại vọng về trong ta. Vợ là làn điệu dân ca Vợ là bà chủ, Vợ là nhân viên Vợ là cái máy đếm tiền Vợ là nội lực làm nên cơ đồ. Vợ là thủ quỹ, thủ kho Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà Vợ là vũ trụ bao la Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường. Khi nào giận, lúc nào thương Sớm mưa chiều nắng ai lường được đâu Vợ là một khúc sông sâu Vợ như là cả một bầu trời xanh. Vợ là khúc nhạc tâm tình Vợ là cây trúc bên đình làm duyên Vợ là cô Tấm thảo hiền Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi. Vợ là con Phật, cháu Trời Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian…
|