Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Ra công trang điểm để ai trông?
Thơ Tú Xương : Một trà, một rượu, một đàn bà, Ba thứ lăng nhăng nó quấy ta, Chừa được thứ nào hay thứ ấy… Có chăng chừa rượu với chừa trà! Họa của Tú Thịt : Cái nhà, cái cửa, cái ông chồng, Ba cái lôi thôi, thiệt mất công Nếu phải bỏ gì trong mấy thứ Bỏ nhà, bỏ cửa, giữ ông chồng ! Vì vậy mới có thơ rằng : THẾ GIỚI THIẾU ĐÀN ÔNG Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Khác chi vườn cảnh thiếu lao công. Một màu ảm đạm thê lương sẽ, Biến khắp mọi nơi cảnh vắng không. Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Đêm nằm bà phải quấn chăn bông. Chăn bông dù ấm không bằng được Nằm sát kế bên nách của chồng. Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Ra công trang điểm để ai trông? Đầu bù tóc rối ai chê trách? Có điểm trang thì cũng uổng công Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Đi làm về trễ chẳng ai mong. Chẳng ai tựa cửa mà trông ngóng, Thui thủi nghe sao lạnh cõi lòng. Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Làm sao tậu được một ông chồng? Ông chồng không có nhà hoang vắng, “Cái đó” thôi đành phải bỏ không. Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Một mình gối chiếc với phòng không. Nửa đêm thức giấc nghe buồn bã, Ao ước đêm xuân được cạnh chồng. Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Canh khuya ai cỡi chiếc quần hồng. Tấm thân mềm mại ai sờ mó, Quấn quít đem nhau đến cõi Bồng. Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Lấy ai phục vụ chẳng đòi công? Lấy ai sai bảo như đầy tớ? Chẳng có ai hơn được quý ông. Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Nơi đâu bà trút hết cơn khùng? Nơi đâu hứng hết cơn hờn giận? Chịu đựng bao lời nói tứ tung? Nếu thế giới nầy thiếu các ông, Quý bà mắn đẻ cũng như không. Loài người tuyệt chủng đâu còn nữa, Nói phét cho vui có phải không?
|