Nếu thế giới này thiếu đàn bà, Khác chi vườn cảnh thiếu ngàn hoa Một màu ảm đạm thê lương sẽ Phủ khắp nơi nơi, khắp mọi nhà.
Nếu thế giới này thiếu đàn bà, Hãy khoan chừa rượu* với chừa trà* Quấy, nhăng*, cũng ráng mà ôm lấy Vì có còn đâu khoản thứ ba!*
Nếu thế giới này thiếu đàn bà, Anh hùng hào kiệt, trẻ hay già, Không người nuôi dưỡng niềm hưng phấn Thì sẽ tiêu tùng như bóng ma.
Nếu thế giới này thiếu đàn bà Cơm canh nóng sốt lấy đâu ra? Quanh năm mì gói làm sao sống? Rác rưởi ngập lên tận mái nhà!
Nếu thế giới này thiếu đàn bà Khéo khôn, an ủi kiếm đâu ra? Mỗi lần chàng trổ tài tu sửa, Đinh đóng vào tay, ai suýt soa?
Nếu thế giới này thiếu đàn bà, Làm sao chàng có thể ba hoa Khoe mình tán gái nhanh như gió Toàn những nàng xinh như tiên nga?
Nếu thế giới này thiếu đàn bà, Loan phòng nào khác bãi tha ma Đêm trường hun hút, chàng điên loạn Không rú từng cơn cũng khóc òa.
Nếu thế giới này thiếu đàn bà, Lấy đâu thơ nhạc để thăng hoa Niềm thương nỗi nhớ trong tim óc, Tình gần đan kết cõi tình xa?
Nếu thế giới này thiếu đàn bà Mỗi khi cơn nóng giận vỡ òa Lấy ai để trút lời cay đắng Hay phũ phàng phô vũ lực ra?
Nếu thế giới này thiếu đàn bà Hổng ai là mẹ, hổng ai cha Cùng nhau tuyệt tích trên dương thế Lịch sử nghìn năm vụt xóa nhòa.
Nếu thế giới này thiếu đàn bà Mấy ông dù hiếu chiến hay hòa Sẽ cùng đấm ngực mà than thở: “Bài học, bây giờ mới hiểu ra!”
* Thơ Tú Xương :
Một trà, một rượu, một đàn bà, Ba thứ lăng nhăng nó quấy ta, Chừa được thứ nào hay thứ ấy… Có chăng chừa rượu với chừa trà!
|