Chế độ Du đãng trị |
Tác Giả: Chu Tất Tiến | |||
Thứ Bảy, 19 Tháng 12 Năm 2009 22:48 | |||
Có lẽ mới nghe qua danh từ này, các bạn sẽ thắc mắc tự hỏi Chế Ðộ Du Ðãng Trị là gì? Xin trả lời ngay với các bạn: Chế Ðộ Du Ðãng Trị là một hiện thực, bên cạnh các chế độ Dân Chủ, Tư Bản, hay Cộng Sản. Thể chế Du Ðãng Trị không phải là một sản phẩm tưởng tượng mà đã hình thành ngay trong cuối thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21, và cái chế độ quái đản đó chính là cái chế độ đang được áp đặt lên đất nước Việt Nam yêu quý của chúng ta. Ðể có thể nhìn rõ hơn bộ mặt của chế độ Du Ðãng đó, tôi sẽ trình bày sự khác biệt giữa 4 loại thể chế: Dân Chủ, Tư Bản, Cộng Sản, và Du Ðãng Trị. Hình bên trái: Hai nhà bất đồng chính kiến Nguyễn Bắc Truyền (trái) và Lê Nguyên Sang (phải) bị chính quyền CSVN đem ra xét xử tại một tòa án ở Sài Gòn, ngày 10 Tháng Năm, 2007. (Hình: Getty Images) 1- Dân Chủ: Chế độ Dân Chủ là một hệ thống chính trị được điều hành bởi toàn thể dân chúng, những ai có đủ tư cách công dân được bầu lên qua các cuộc bỏ phiếu công khai. Ý niệm Dân Chủ, thực sự, đã thể hiện rực rỡ nhất dưới thời kỳ Pericles, người điều hành xứ Athens, 495 (?)- 429 trước Công Nguyên. Vào giai đoạn này, người dân được tự mình điều hành công việc chính trị bằng những buổi thảo luận công khai, trong đó, quyền phát biểu của mọi người dân đều ngang bằng nhau. Người quản lý quốc gia chỉ giữ vai trò điều hành trật tự trước sau và thi hành những nghị quyết của toàn dân. Cảnh sát giữ nhiệm vụ thứ yếu vì khi mà toàn dân đã đồng thuận về mọi vấn đề kinh tế và tài chánh, sẽ không có chênh lệch quá đáng giữa người giầu và người nghèo, vì thế sẽ không có trộm cướp. Tội ác rất hiếm xảy ra, vì mọi người đều quan tâm lẫn nhau. Nếu có tội ác, nguyên nhân thường do bệnh hoạn tâm trí cá nhân mà thôi. Quân đội được lập ra để bảo vệ biên cương, mà không có bất cứ quyền hạn gì trên dân chúng. Vì thế, đất nước Dân Chủ được phát triển mạnh mẽ trên mọi phương diện. Ý niệm Dân Chủ hiện đang được theo đuổi trên các đất nước văn minh và tiến bộ. 2- Tư Bản: Chế độ Tư Bản là một hệ thống chính trị và kinh tế trong đó những sự trao đổi thương mại và kỹ nghệ đều do tư nhân điều hành chứ không phải do chính phủ. Thực tế, quan niệm này bổ sung cho quan niệm Dân Chủ, chứ không phải một hệ thống chính trị biệt lập, vì trong Dân Chủ có Tư Bản, ngược lại, dưới chế độ Tư Bản, người dân vẫn được hưởng quyền lợi về Dân Chủ. Các quốc gia được gọi là nước tư bản như Mỹ, Anh, Pháp... vẫn áp dụng lý thuyết Dân Chủ nhưng đồng thời đề cao giá trị Tư Bản của mọi người dân. 3- Cộng Sản: Lý thuyết chính trị được đề ra bởi Karl Marx và Engels, cổ võ cuộc chiến tranh giai cấp để dẫn tới một xã hội trong đó nhà cầm quyền làm chủ mọi công cụ sản xuất, tư liệu sản xuất, tài sản cũng như trí tuệ và bản thân nhân dân. Mọi người làm việc theo năng lực và hưởng theo nhu cầu. Theo Carl Marx và Engels, chế độ Tư Bản là một sự bóc lột không dân chủ, nói đúng ra, là kẻ thù của nhân dân và cần phải trừng trị tuyệt đối bằng cách lật đổ chế độ Tư Bản qua bạo lực của nhân dân. Những ý tưởng cực đoan, quá khích này đã được phổ biến rộng rãi trên nhiều địa lục, tạo ra các cuộc chiến tranh tàn khốc, tiêu diệt hàng trăm triệu người. Riêng tại Liên Xô, trên 10 triệu người đã bị giết vì bị ghép tội mang theo người tư tưởng Tư Bản. Các nước Ba Lan, Hunggary, Tiệp Khắc, Ðông Ðức... vẫn kỷ niệm những năm tháng khủng khiếp dưới chế độ cộng sản với hàng triệu người bị thủ tiêu tàn nhẫn. Tại Trung Cộng, trên 30 triệu người đã bị giết qua các cuộc đấu tố, sự bùng nổ của Hồng Vệ Binh, và các lần thanh trừng đẫm máu các đấu thủ chính trị. 4- Chế Ðộ Du Ðãng Trị: Hiện nay, chế độ chính trị tại Việt Nam vẫn còn mệnh danh là chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa, một giai đoạn trung gian, chuyển tiếp trước khi tiến đến chế độ Cộng Sản toàn trị. Nhưng, thực tế, chế độ này đang thể hiện là một chế độ “Du Ðãng,” các đảng viên Cộng Sản đã biến hình thành các tay “Du Ðãng” có vũ khí, có sức mạnh đàn áp nhân dân trên một mặt trận toàn diện và khốc liệt. Nhìn lại các cuộc đàn áp nhân dân từ Thái Hà, Tòa Khâm Sứ, Tam Tòa, rồi Bát Nhã, Lâm Ðồng, và hàng trăm vụ hành hung các nhà Dân Chủ... đâu đâu chúng ta cũng thấy lực lượng du đãng được cử đến để trấn áp nhân dân. Những kẻ vô lại có hung khí trấn áp những tín đồ Công Giáo, Phật Giáo, Tin Lành. Linh mục, thượng tọa, hay mục sư đến các vị lãnh đạo các tôn giáo khác, các em thiếu nhi cũng không tránh khỏi bị đấm đá. Trong các vụ Dân Oan biểu tình từ Bắc xuống Nam, đều có du đãng đến tấn công. Trong khi ấy, những kẻ vẫn tự xưng là “đầy tớ của nhân dân” thì ung dung nhậu nhẹt tại các nhà hàng sang trọng mà một bữa nhậu của họ tương đương với một, hai năm lương của nhân dân. Các giám đốc, tổng giám đốc, sống huy hoàng như những đại gia Mafia, có người hầu xách cặp, bưng bô, có cận vệ nữ, có nguyên một dàn hộ tống trước sau. Các biệt thự, sân gôn của các đại gia Mafia đều được đánh giá là siêu sao, nghĩa là đạt giải nhất quốc tế. Những nhà lãnh tụ này điều hành đất nước như chuyện du đãng, nghĩa là tùy ý các quan, không cần tính toán hạch toán chi hết. Xây công trình cả ngàn tỷ đồng rồi bỏ xó. Ðường sá thì đào bới lung tung, mặc cho nhân dân rớt hố. An sinh xã hội hầu như không có. Các đại gia hể hả thi hành câu: “nhất phá sơn lâm, nhì đâm hà bá”, vung tay chặt cây, phá rừng, mặc cho bão lụt tràn xuống giết dân. Dựng đập thủy điện bừa bãi, cả trăm cái đập trong một phạm vi nhỏ, thu hết nước hạ nguồn, giết ngư dân, nông dân chết khô. Khi bão lũ kéo tới, lại cho xả lũ, cứu đập, lôi luôn ra biển hàng trăm mạng người và hàng chục làng xã. Toàn bộ thiên nhiên, môi trường đều biến thành mục tiêu cho các nhà du đãng này chơi xả láng, tiêu hủy tiềm năng của đất nước, nguồn sống của muôn thế hệ mai sau. Ðất đai mà tổ tiên hàng 4000 năm gầy dựng bán tuốt cho Tầu, miễn sao tiền vào đầy túi. Hễ đàn anh Trung Quốc muốn “thầu” chỗ nào đều được trúng tuốt luốt để nhận tiền hoa hồng. Ðể bảo vệ đặc quyền đặc lợi này, nhà nước lại vung tay bắt nhốt tất cả những ai dám nói lên lời “yêu nước”, dám phản đối việc bán đất, dâng biển, những ai dám nói lên câu: “Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam.” Nhà nước “Du Ðãng” này, vì muốn bảo vệ quyền lợi nên gán cho người yêu nước tội danh “âm mưu lật đổ chế độ” như đã gán cho người trẻ Nguyễn Tiến Trung, Phạm Thanh Nghiên, và tất cả những nhà đấu tranh cho Dân Chủ, cho một nước Việt Nam toàn vẹn lãnh thổ. Hơn nữa, qua vụ Năm Cam, và hiện nay là Dũng Lò Vôi, những tên vô lại, lại có quyền thế và tài sản mênh mông, uy quyền trùm cả lên các lãnh đạo cấp bộ trưởng làm người ta thấy rõ là chế độ đã bị du đãng khống chế mạnh mẽ. Các bạn trẻ, Thân chúc các bạn sức mạnh, sự tin tưởng vào chính nghĩa dân tộc, và một tương lai rạng rỡ với năm châu.
|