Bài nghiên cứu tham mưu về tình hình Việt Cộng-Trung Cộng |
Tác Giả: Phạm Bá Hoa | ||||
Chúa Nhật, 04 Tháng 9 Năm 2011 09:34 | ||||
Hiện nay, Tổ Quốc Việt Nam chúng ta thật sự lâm nguy! 1. KẺ THÙ TỪ TRONG LỊCH SỬ. a. Việt Nam thời Trung Hoa cai trị. Tổ quốc bao gồm “một lãnh thổ, một dân tộc, một nền văn hoá, một dòng lịch sử, một hệ thống công quyền, và những công trình kiến trúc mỹ thuật”. Việt Nam với diện tích 331.212 cây số vuông, có đường biên giới với Trung Hoa, Cam Bốt, và Lào, dài khoảng 2.500 cây số. Với bao lơn bờ biển dài khoảng 2.000 cây số nhìn ra Biển Đông, các hải cảng nước ta có điều kiện trở thành những thương cảng quốc tế quan trọng nếu được đặt đúng vào tầm vóc của nó. Việt Nam gần như ở vào vị trí trung tâm của 10 quốc gia khu vực Đông Nam Á Châu, bao quanh bởi các quốc gia: Bruney, Cam Bốt, Lào, Mã Lai Á, Miến Điện, Nam Dương, Phi Luật Tân, Tân Gia Ba, và Thái Lan. Cùng với vị trí chiến lược trong khu vực, nước ta có một hành lang hàng hải đối với các thương thuyền từ Âu Châu và Ấn Độ Dương, vào eo biển Malacca giữa Mã Lai-Tân Gia Ba-Nam Dương, men theo Biển Đông dần lên các nước Đông Bắc Á là Hong Kong, Đài Loan, Trung Hoa lục địa, Nhật Bản, hai quốc gia Nam Bắc Triều Tiên. Dòng lịch sử suốt chiều dài gần 5.000 năm, dân tộc ta trải qua những biến đổi đau thương do các triều đại phong kiến Trung Hoa xâm lăng cai trị: (1) Lần thứ nhất, từ năm 111 trước tây lịch đến năm 39 sau tây lịch = 150 năm. (2) Lần thứ hai, từ năm 43 đến năm 544 = 501 năm. (3) Lần thứ ba, từ năm 603 đến năm 939 = 336 năm. (4) Lần thứ tư vào thế kỷ 15, từ năm 1.414 đến năm 1.427 = 13 năm. Cộng chung cả 4 thời kỳ bị trị đến 1.000 năm, hay là 40 thế hệ Việt Nam bị dìm sâu dưới chính sách cai trị nghiệt ngã tàn bạo của vua quan phong kiến Trung Hoa! Nhưng từ trong nghiệt ngã đó, chúng ta phải cúi đầu khâm phục tổ tiên và dân tộc ta trong lịch sử, chẳng những đã không bị Trung Hoa đồng hóa, mà lại xây dựng và bảo vệ tròn vẹn một nền văn hoá trong sáng để lại cho chúng ta. b. Bài học máu xương từ lịch sử truyền lại. Vào nửa cuối thế kỷ 13, sau khi trao quyền cho con (Trần Anh Tông), vua Trần Nhân Tông có lời dạy rằng: “Các người chớ quên, chính nước lớn mới làm những điều bậy bạ, trái đạo làm người. Vì rằng họ cho mình cái quyền nói một đường làm một nẻo, vô luân. Cho nên cái họa lâu đời của ta là họa Trung Hoa. Chớ coi thường chuyện vụn vặt xảy ra trên biên ải, các việc trên khiến ta nghĩ tới chuyện khác lớn hơn là họa ngoại xâm. Họ không tôn trọng biên giới theo qui ước, cứ luôn luôn đặt ra những cái cớ để tranh chấp. Không thôn tính được ta, thì gậm nhấm ta. Họ gậm nhấm đất đai và hải đảo của ta, lâu dần họ sẽ biến giang san của ta từ cái tổ đại bàng thành cái tổ chim chích. Vậy, các ngươi phải nhớ lời ta dặn: "Một tấc đất của tiền nhân để lại, cũng không được để lọt vào tay kẻ khác". Ta cũng để lời nhắn nhủ đó như một lời di chúc cho muôn đời con cháu." Kẻ khác, mà vua Trần Nhân Tông nói đến, thuở ấy là Trung Hoa phong kiến, bây giờ là Trung Hoa cộng sản, gọi tắt là Trung Cộng. Ngày 1/7/2011, theo lời tác giả Đường Xuân Thanh, cựu sinh viên đại học Bách Khoa Hà Nội, có lần thăm đền thờ vua Đinh vua Lê, gặp một Cụ già người địa phương kể rằng: “Ở đền thờ Vua có một bức hoành phi ghi bốn chữ “Bắc môn tỏa thược”. Cụ già giải thích: “Đức Vua dạy con cháu đời sau rằng, cái cửa ở phương Bắc cần phải được rào dậu cẩn thận”. Cụ già còn nói thêm, có lần viên Đại Sứ Trung Cộng đến thăm di tích này, khi đọc được câu đó thì ông ta liền quay về Hà Nội”. c. Bài học máu xương thời cận đại. (1) Cộng sản dưới nét nhìn của nhà văn nhà thơ. (a) Với cố Trung Tướng cộng sản Trần Độ. Ông chết năm 2002, để lại tập nhật ký Rồng Rắn viết năm 2000 và 2001. Ông dùng thời gian 1975-2001, để so sánh Việt Nam dưới sự lãnh đạo của cộng sản độc tài với các quốc gia chung quanh được lãnh đạo bởi thể chế dân chủ tự do. Trích vài đoạn: “.... Hãy nhìn các nước Đài Loan, Đại Hàn, Singapore, Thái Lan, Mã Lai Á, chỉ cần 20-30 năm mà họ phát triển và nhân dân của họ có đời sống phong phú. Mấy nước này không có đảng cộng sản tài tình, sáng suốt như của Việt Nam, mà họ có những chính khách vì dân vì nước, với những chính sách kinh tế xã hội thông minh và hiệu quả. .... Xét đến cùng, đó là tội nặng nhất của CSVN đã vi phạm nhân quyền, vì nó hủy hoại đời sống tinh thần, đời sống tư tưởng của cả một dân tộc. Và nó, đang làm hại cả một nòi giống”. (b) Với ông Phan Hiền trong bài viết đăng trên báo quân đội nhân dân cộng sản: ”Sai đâu sửa đấy, sai đấy sửa đâu, sửa đâu sai đấy”. Ông đảo ngược lộn xuôi chữ nghĩa, ông tráo đi rồi tráo lại những chữ sai, sửa, đấy, đâu, ấy vậy mà nghiền ngẫm kỷ mới thấy cái tài của tác giả, khi lột trần bức tranh xã hội xã hội chủ nghĩa Việt Nam súc tích đến thế là cùng. Một xã hội toàn làm sai mà sửa cũng sai! (c) Với nữ đạo diễn Song Chi. Sau khi thành công bộ phim “Phố Hoài” năm 2002 và phim “Nữ Bác Sĩ” năm 2008, cô đành phải rời Việt Nam với qui chế tị nạn tại Na Uy từ tháng 04/2009. Xin trích và tóm lược vài đoạn trong bài “Ba đặc điểm lớn của CSVN” trên trang Web của RFA ngày 5/8/2011: “... Ngoài những đặc điểm chung của mọi nhà nước độc tài trên thế giới là cai trị nhân dân bằng bàn tay sắt, sử dụng bạo lực, cộng với một chính sách ngu dân tuyệt đối là sự dối trá, lừa bịp, nhà nước Việt Nam còn có 3 đặc điểm nữa: Một là sự hèn hạ khiếp nhược ngu muội đến mức không thể hiểu nối trong mối quan hệ với nhà cầm quyền Trung Hoa. Hậu quả của sự hèn ấy là Việt Nam không chỉ mất đất mất biển mà còn có nguy cơ mất nước. Ngay trong đời sống văn hóa xã hội tinh thần cũng bị Trung Hoa dùng mọi thủ đoạn để theo thời gian “Hán hóa” dân tộc Việt Nam... Hai là, từ xưa đến nay chưa bao giờ Việt Nam lại bị bất lợi, thua thiệt, mất mát như dưới “triều đại” của đảng cộng sản Việt Nam. ...Ba là, một nhà nước mà cả hệ thống lãnh đạo rất thiếu lòng tự trọng, không biết đến khái niệm xin lỗi nhân dân, một nhà nước không có khả năng nhìn lại quá khứ và tự rút ra những bài học để sửa chữa, cũng không có khả năng biết nghe những lời nói phải, biết nhìn thấy những cái đúng cái sai.......” (d) Với nhà thơ Trần Mạnh Hảo (trong nước). Trích một số câu trong một bài thơ (tôi quên tên) của ông hồi tháng 9/2009: “... Tôi yêu tổ quốc tôi mà tôi bị bắt. Tổ quốc là con cá nằm trên thớt. Tổ quốc là con giun đang bị séo quằn. Giặc chiếm Hoàng Sa Trường Sa. Biển Đông bị bóp cổ, .... Có nơi đâu trên thế giới này. Như Viêt Nam hôm nay. Yêu nước là tội ác. Biểu tình chống ngoại xâm bị ‘’Nhà Nước’’ bắt? Các anh hùng dân tộc ơi! Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo ơi! Nếu sống lại các ngài sẽ bị bắt! Ai cho phép các Ngài đánh giặc phương Bắc? .... ” (e) Ngày 14/8/2011, Giáo sư Nguyễn Huệ Chi, ông Nguyễn Văn Khải, và nhà văn Nguyên Ngọc, cùng tham gia biểu tình tại Hà Nội. Giáo sư Trần Khuê nói về vấn đề đối thoại giữa nhà nước với trí thức rất là cần thiết, vì: “Nếu anh (ám chỉ nhà nước. PBH) không đối thoại không bàn bạc, không điều chỉnh tốt thì cuối cùng nó sẽ bùng nổ! Nén mãi thì tức nuớc vỡ bờ, áp lực nén càng mạnh thì bùng nổ càng cao. Tôi cũng như những người anh em trí thức tránh cho lãnh đạo bị tai hoạ. Bây giờ người ta thất nghiệp, người ta mất ruộng đất, người ta mất công ăn việc làm, người ta bị ức hiếp người ta bùng dậy băm nhỏ từng người một! Chưa biết vào lúc nào thôi chứ tất yếu là phải bùng nổ, tất yếu là phải sụp đổ”. (2). Cộng sản dưới nét nhìn của các nhà lãnh đạo. (a) Tồng Thống Nguyễn Văn Thiệu nói: “Đừng nghe những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm”. (b) Nhà văn Nga Alexandre Soljenitsym nói: “Khi thấy thằng cộng sản nói láo, ta phải đứng lên nói nó nói láo. Nếu ta không có can đảm nói nó nói láo, ta phải đứng lên ra đi, không ở lại nghe nó nói láo. Nếu ta không can đảm bỏ đi, mà phải ngồi lại nghe, ta sẽ không nói lại những lời nó nói láo với người khác.” (c) Bí thư cộng sản Nam Tư Milovan Djilas nói: “20 tuổi mà không theo cộng sản là không có trái tim, 40 tuổi mà không từ bỏ cộng sản là không có cái đầu.” (e) Cố Tổng thống Nga Boris Yeltsin nói: “Cộng sản không thể nào sửa chữa, mà cần phải đào thải nó.” (f) Cựu Tổng thống Nga Putin nói: “Kẻ nào tin những gì cộng sản nói là không có cái đầu. Kẻ nào làm theo lời của cộng sản là không có trái tim.” (g) Đức Đạt Lai Lạt Ma, lãnh tụ tinh thần Phật Giáo Tây Tạng nói: “Cộng sản là loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng đôc, sinh sôi, nẩy nở trên rác rưởi của cuộc đời.” (h) Bà Thủ Tướng Đức Angela Merkel nói: “Cộng sản đã làm cho người dân trở thành gian dối.” (i) Ngày 12/06/2007 tại Washington DC, Tổng Thống George Bush chủ tọa lễ khánh thành Tượng Đài Nạn Nhân Cộng Sản Thế Giới. Trong lời phát biểu mạnh mẽ của Tổng Thống Hoa Kỳ, có đoạn: “..... Đây là biểu tượng thảm họa kinh hoàng trong thế kỷ 20 của nhân loại nói chung, và 25 quốc gia bị cộng sản cai trị nói riêng. Từ nay, oan hồn của hơn 100 triệu nạn nhân cộng sản (có cả nạn nhân Việt Nam chúng ta) được những thế hệ hôm qua, hôm nay, và những thế hệ mai sau tưởng nhớ. Tưởng nhớ để tận diệt chế độ này đến tận cùng gốc rễ, vì chế độ cộng sản là tàn bạo và phi nhân. (j) Ngày 07/05/2010, Tổng Thống Nga Dmitry Medvedev đã trả lời phỏng vấn của nhật báo Nga Isvestiai. Trích một đoạn: “Chế độ chính quyền ở Liên Xô khi trước không thể diễn tả bằng cách nào khác hơn là một chế độ độc tài toàn trị. Thực không may, đây là một chế độ đàn áp các quyền tự do căn bản không những chỉ người dân của nước mình, mà còn cho nhân dân các nước nằm trong khối cộng sản, tôi muốn nói tới các nước XHCN khác, trong gần nửa thế kỷ nay. Và vết nhơ này không thể nào bôi xóa trong lịch sử”. Lời phát biểu của ông đã gây chấn động hệ thống truyền thông Nga và nhiều nước trên thế giới. d. Tóm tắt. Vậy là họa Trung Hoa phong kiến ngày xưa đến họa Trung Hoa cộng sản ngày nay vẫn trên đầu dân tộc Việt Nam chúng ta, và lãnh đạo CSVN luôn luôn là kẻ nội xâm tiếp tay với ngoại xâm. 2. NHÌN LẠI TÌNH HÌNH. a. Tình hình Biển Đông. Sau khi chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa đầu năm 1974 từ Việt Nam Cộng Hòa, Trung Cộng đã xây căn cứ quân sự, sân bay, cơ sở hạ tầng, Trung Cộng cũng thực hiện những cơ sở tương tự ở 6 đảo thuộc quần đảo Trường Sa mà họ chiếm từ tay quân đội cộng sản Việt Nam năm 1988, đơn phương thăm dò khai thác tài nguyên vùng biển mà họ tự giành chủ quyền trên Biển Đông, bất chấp Công Ước Quốc Tế. Ngày 2/12/2007, Quốc Vụ Viện Trung Cộng ban hành văn kiện thành lập quận Tam Sa trong tỉnh Hải Nam, bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Ngày 9/12/2007, tuổi trẻ tại Hà Nội cũng như Sài Gòn, biểu tình chớp nhoáng trước tòa đại sứ và tòa tổng lãnh sự Trung Cộng, để phản đối họ chiếm Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam. Sau đó, dự định tổ chức mít tinh biểu tình qui mô hơn vào ngày 16/12/2007 với sự tham gia của nhiều thành phần trong xã hội, nhưng đã bị lãnh đạo CSVN sử dụng lực lượng Công An đàn áp ngăn chận nên không thực hiện được. Ngày 14/9/2008, thanh niên sinh viên và đồng bào, dự định mít tinh biểu tình trước tòa đại sứ Trung Cộng tại Hà Nội, ngày mà 50 năm trước Thủ Tướng CSVN Phạm Văn Đồng đã ký văn kiện công nhận chủ quyền của Trung Cộng trên Biển Đông của Việt Nam. Lãnh đạo CSVN phản ứng mạnh mẽ theo cách đứng về phía Trung Cộng, khi sử dụng Công An ngăn chận đàn áp bất cứ ai tham gia cuộc biểu tình, tại: Sài Gòn, Hà Nội, Lâm Đồng, Thái Bình, Lạng Sơn, Hải Phòng. Một số trường đại học tại Sài Gòn và Hà Nội, Công An cũng bao vây ngăn chận. Vì vậy mà không thực hiện được. Ngày 25/1/2011, tờ The Straits Times của Singapore, dẫn lời đại sứ Trung Cộng Đồng Hiểu Linh: “Một số thế lực đang muốn tranh chấp lãnh thổ Biển Đông trở thành cái gai trong quan hệ giữa Trung Hoa với Asean, nhưng Trung Hoa hy vọng các nước Asean sẽ không để bị lôi kéo .... Quan điểm của Bắc Kinh là giải quyết tranh chấp với từng nước trên cơ sở song phương”. Ngày 31/5/2011, trong cuộc họp báo tại Bắc Kinh, sau khi cho rằng tàu Hải Giám của họ hoạt động chính đáng trên Biển Đông, người phát ngôn của Trung Cộng lớn tiếng: "Yêu cầu phía Việt Nam dừng ngay các hoạt động của họ và không gây thêm rắc rối." Ngày 3/6/2011, bên lề hội nghị quốc tế tại khách sạn Shangri-La ở Singapore, Bộ trưởng Quốc phòng CSVN Phùng Quang Thanh, khẳng định với Bộ Trưởng Quốc Phòng Trung Cộng Lương Quang Kiệt rằng : "Việt Nam và Trung Hoa là anh em tốt, đối tác tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt". Theo TTXVN, Đại Tướng Phùng Quang Thanh còn nói với Trung Cộng: “Vụ tàu thăm dò địa chấn Bình Minh 02, ngày 26/5/2011 bị tàu hải giám của Trung Hoa cắt cáp, chỉ là chuyện nhỏ, không ảnh hưởng đến "truyền thống hữu nghị tốt đẹp giữa hai dân tộc Việt-Trung". Ngày 20 & 21/6/2011, tại "Hội Nghị An Ninh Hàng Hải Biển Đông" do Trung Tâm Chiến Lược Quốc Tế Hoa Kỳ (CSIS) tổ chức tại Washington DC, hầu hết những nước tham dự trong đó có Việt Cộng, Trung Cộng, Ấn Độ, Australia, và Hoa Kỳ, đều phản đối luận điệu vô lý và ngược lại với lịch sử của học giả Tô Hạo đại diện Trung Cộng, đồng thời vạch trần sự trơ trẽn mang tính bá quyền của ông ta khi cho rằng Việt Cộng chiếm đảo giành biển của Trung Cộng. Đó là hành động vi phạm những công ước quốc tề về vùng biển và hải đảo của Liên Hiệp Quốc mà chính Trung Cộng đã ký kết. Thượng nghị sĩ John Mc Cain trong hội nghị, đã xác nhận lại lập trường của Hoa Kỳ về biển Đông: " Hoa Kỳ có lợi ích an ninh quốc gia trong việc duy trì sự cân bằng chiến lược trong khu vực quan trọng này", và chính Trung Hoa đã tạo nên tình trạng căng thẳng biển Đông qua những hành động hung hăng đòi chủ quyền lãnh thổ vô căn cứ mà họ đang theo đuổi". Ngày 11/7/2011, bản tin đài VOA đề cập đến cuộc họp giữa Đô Đốc Mullen của Hoa Kỳ với Tướng Trần Bỉnh Đức của Trung Cộng tại Bắc Kinh. Tướng của Trung Cộng nói: “... Mặc dầu tuyên bố không muốn can thiệp vào các vụ tranh chấp về vùng Biển Nam Trung Hoa giàu trữ lượng dầu khí, nhưng Hoa Kỳ đang gửi đi một tín hiệu ngược lại cho thế giới qua các vụ tập trận chung với Việt Nam và Philippines. Hoa Kỳ đã làm như vậy, nhưng làm như thế vào thời điểm này là cực kỳ không thích hợp”. Đáp lại, đô đốc Mullen nói: “Hoa Kỳ sẽ tiếp tục tiến hành các cuộc tập trận với các đồng minh trong khu vực, vì Hoa Kỳ đã hiện diện tại các khu vực châu Á Thái Bình Dương từ nhiều thập niên qua, đã từng tập trận cùng với các đồng minh và bằng hữu ở phần này của thế giới từ mấy chục năm nay, và sẽ tiếp tục làm như thế”. Ngày 16/8/2011, tờ Nhân Dân nhật báo Trung Cộng đăng tải lời tuyên bố của nhà cầm quyền Bắc Kinh thì Biển Đông (họ gọi là Nam Hải) là vùng hoạt động của chiếc hàng không mẫu hạm “Thi Lang” từ tháng 8/2012. Trong bối cảnh bang giao giữa Trung Cộng với các quốc gia láng giềng Đông Nam Á đang căng thẳng, đặc biệt là với Việt Nam và Philippines, cho thấy tham vọng bành trướng của Trung Cộng càng bộc lộ rõ ràng hơn. Nhớ lại hồi tháng 5/2009, Trung Cộng trưng ra tấm bản đồ Biển Đông với hình chữ U thường gọi là “đường lưỡi bò” để giành chủ quyền hơn 80% diện tích biển này. Đến đầu năm 2010, Trung Cộng lên tiếng lưu ý Hoa Kỳ rằng, Biển Đông thuộc lợi ích cốt lõi của họ. Vậy là sau một loạt các hành động tự giành chủ quyền của họ trên Biển Đông, Trung Cộng quyết định điều động hàng không mẫu hạm đến vùng này làm cho tình hình Biển Đông căng thẳng hơn bao giờ hết. Ngày 22/8/2011, Tướng cộng sản Nguyễn Trọng Vĩnh nói với phóng viên Quốc Phương của đài BBC Việt ngữ: “Tôi đã từng nói: con giun xéo lắm phải quằn. Càng đàn áp thì phẫn nộ càng tăng và càng lan rộng. Có thể đến một lúc là không kiểm soát được". Ngày 24/08/2011, trước khi kết thúc chuyến công tác Việt Nam, Thượng nghị sĩ Mỹ, ông Jim Webb, Chủ Tịch tiểu ban Đông Á -Thái Bình Dương của Thượng Viện, phát biểu: “Những sự kiện tranh chấp chủ quyền tại Biển Đông sẽ còn tiếp tục xẩy ra, trừ phi tất cả các bên liên quan đàm phán với nhau, nhưng lập trường Trung Hoa muốn giải quyết các tranh chấp này qua đàm phán song phương”. Cũng theo ông Jim Webb: “Việc tiếp cận song phương sẽ không bao giờ giải quyết được những vấn đề căn bản về chủ quyền, vì cán cân lực lượng chênh lệch trên hồ sơ này. Cần phải tìm được diễn đàn và cách thức phù hợp để thảo luận tìm một công thức cho giải pháp đa phương mà Trung Hoa chấp nhận”. Từ chủ nhật 5/6/2011 đến chủ nhật 21/8/2011, do một chuỗi hành động bành trướng của Trung Cộng, từ lấn đất, lấn biển, lấn đảo, giết bắt ngư dân Việt Nam, cắt cáp các tàu thăm dò dầu khí của Việt Nam ngay trên vùng biển Việt Nam, chèn ép lấn áp kinh tế, đến đe dọa sử dụng vũ lực dạy Việt Nam bài học thứ 2, đã thổi bùng ngọn lửa yêu nước của dân tộc Việt Nam. Tuổi trẻ Việt Nam, cùng với một số nhà văn, nhà giáo, nhà chính trị, nhà trí thức, ... đã liên tục tổ chức biểu tình 11 ngày chủ nhật tại Sài Gòn và Hà Nội, phản đối Trung Cộng với một số biểu ngữ sau đây: Phải chăng lãnh đạo CSVN đứng về phía Trung Cộng? Vì nếu không phải, thì lãnh đạo CSVN phải tiếp sức cho ngọn lửa yêu nước rực sáng lên, đằng này họ thẳng tay đàn áp các cuộc biểu tình và bắt bỏ tù những nhà tranh đấu ôn hòa để bảo vệ tổ quốc trước kẻ thù muôn thuở của dân tộc. b. Tình hình biên giới Việt-Trung. Ngày 8/8/2011, các cơ quan truyền thông tại Hong Kong đồng loạt đưa tin việc xuất hiện bất thường của quân đội Trung Cộng tập trung dọc biên giới Trung-Việt. Ngay sau đó, Bộ Quốc Phòng Trung Cộng đã có lời giải thích mập mờ là "diễn tập quân sự thường niên". Trung Cộng đã điều động hầu như toàn bộ các quân khu ở miền Nam vào cuộc "tập trận". Họ đã phát lệnh cảnh giới toàn diện trên các đường biên giới Trung-Việt và nghiêm cấm du khách qua lại cửa khẩu Hữu Nghị Quan. Các đại đơn vị quân đội điều động đến biên giới, thuộc Quân Khu Thành Đô và Quảng Tây tập trung tại Vân Nam, phối hợp với Quân Khu Tứ Xuyên. Quân Khu Tế Nam, Quân Khu Nam Kinh, và Quân Khu Quảng Châu tập trung đến thành phố Bằng Tường và Trấn Nam Quan. Cùng lúc, nguồn tin từ các bloggers Trung Cộng cho biết, đến nay quân lực tập trung tại Quảng Tây là 550.000 quân trong tình trạng án binh bất động. Đồng thời cũng cho biết, Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Trung Cộng Lương Quang Liệt, đã lên tiếng động viên chuẩn bị khai chiến trên toàn tuyến biên giới Trung-Việt. c. Tình hình nội địa Việt Nam. Tháng 06/2008, các nhà thầu Trung Cộng đưa hằng chục ngàn công nhân với thành phần an ninh của chúng sang Việt Nam khai thác quặng Bauxite tại Tân Rai tỉnh Lâm Đồng và Nhân Cơ tỉnh Dak Nông. Báo Tuổi Trẻ ngày 27/3/2009 tại Hà Nội, có bài viết của ký giả Cam Văn Kình “Hằng Vạn Công Nhân Trung Hoa Đã Vào Việt Nam”. Bài viết dẫn lời ông Trần Ngọc Hùng, Chủ Tịch Tổng Hội Xây Dựng Việt Nam cho biết thực tế hiện nay hầu hết các dự án lớn về điện, xi măng, hóa chất, đều vào tay nhà thầu Trung Hoa vì họ được chánh phủ hai bên nâng đỡ nhiều mặt. Nhà thầu Trung Hoa đưa sang Việt Nam hằng mấy ngàn công nhân với các loại máy móc và thực phẩm mà họ không mua bất cứ thứ gì Việt Nam có, cũng không mướn bất cứ công nhân nào của Việt Nam. Tháng 4/2009, báo Tuổi Trẻ cho đăng loạt bài phóng sự “Lao động nước ngoài đổ vào Việt Nam”. Phải nói là lúc ấy loạt bài đó đã cảnh báo mạnh mẽ trong dư luận, vì trước đó đại đa số người dân vẫn không biết gì về tình trạng có hàng chục ngàn người lao động Trung Cộng tràn sang Việt Nam. Ngày 11/8/2011, Ông Trương Tấn Sang đã nói với người dân Sài Gòn rằng: “Việc lao động từ nước này sang nước khác làm việc là nhu cầu bình thường, vấn đề là phải tuân thủ pháp luật của nước sở tại. “Việc để lao động Trung Hoa sang làm việc không phép tại các công trường xây dựng ở nước ta, trước hết có trách nhiệm của cơ quan quản lý địa phương, đã lỏng lẻo trong kiểm tra, kiểm soát”. Đây là lời nói vô trách nhiệm của Chủ Tịch nước Việt Nam cộng sản, vì ngoài sự kiện công nhân Trung Cộng có mặt trái phép, còn các “sự kiện lạ của người nuớc lạ” trên đất Việt Nam là: “Phố Tàu, chữ Tàu trên bảng hiệu, chữ Tàu trên bảng đường trong các công trình, thậm chí có cả cờ Tàu nữa. Vậy là lãnh đạo cấp trung ương không có trách nhiệm gì sao? Ngày 16/8/2011, nhà báo Tống Văn Công, nguyên Tổng Biên Tập của vài tờ báo trong nước: “ Hiện nay độc lập dân tộc đang đứng trước sự đe dọa của ngoại bang còn nguy hiểm hơn những ngày đầu Cách mạng Tháng Tám. Bởi vì giặc ngoại xâm ngày nay, được nối giáo bởi giặc nội xâm ngụy trang bằng mặt nạ đồng chí.... Vì sao 90% các công trình công nghiệp đều rơi vào tay nhà thầu Trung Hoa, hàng chục vạn lao động cơ bắp của Trung Hoa theo chân các công trình do họ trúng thầu rải từ Bắc vào Nam mà không có biện pháp ngăn chặn?” Ngày 17/8/2011, trên báo Dân Việt, ông Nguyễn Trần Bạt, Chủ Tịch Tổng Giám đốc Investconsult Group trong bài “Chuyên gia nói về người Trung Hoa thuê đất”, hiện tượng này là một sự tranh giành không gian sống. Không những thế, đó là một hệ thống các hành vi trong âm mưu của họ. Theo ông thì cứ cái đà này sẽ dẫn đến tình trạng từ sản phẩm cho đến ruộng đất, từ đất canh tác công nghiệp là rừng, cho đến đất canh tác cây lương thực đều nằm trong chiến lược của họ, tất nhiên là nguy hiểm cho Việt Nam. Lại nhớ đến chuyện lãnh đạo CSVN đã cho các công ty Trung Cộng thuê rừng đầu nguồn mà hai viên Tướng cộng sản Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh đã lên tiếng cảnh báo đầu năm 2010. Việc cho thuê rừng với một diện tích hơn 300.000 mẫu tây trong thời hạn lâu dài (50 năm) tại các tỉnh biên giới có vị trí trọng yếu, có nguy cơ lớn đến quốc phòng Việt Nam. Báo Vietnam Net lúc đó đã đăng loạt bài phóng sự về các công ty thuê rừng đang làm gì tại những nơi này, và mọi người đều lạnh người khi nhận ra nguy cơ quá rõ ràng, là những vùng đất sau khi cho thuê trở nên “nội bất xuất, ngoại bất nhập”, không ai biết họ thực sự đang làm gì trên đất rừng của ta. Năm 2011, vấn đề người lao động Trung Cộng tại Việt Nam, lại nóng trở lại trên hàng loạt tờ báo từ Tuổi Trẻ, Thanh Niên, VNExpress, Dân Việt…cho đến BBC, RFA, RFI….Theo đó, người lao động Trung Cộng đang có mặt ở khắp mọi nơi, từ công trường nhà máy đạm ở Cà Mau, tại 2 dự án xây dựng nhà máy alumin ở Tây Nguyên, các nhà máy điện ở Quảng Nam, khu công nghiệp tỉnh Long An v.v…Chiếm tỷ lệ không nhỏ trong số đó là lao động không phép và lao động không có tay nghề. Đây là hệ quả của việc lâu nay các công ty Trung Cộng thường trúng thầu rất nhiều dự án lớn ở Việt Nam. Cũng theo báo chí, có đến 90% các gói thầu EPC (Engineering/ Procurement/Construction) thực hiện theo phương thức chìa khóa trao tay đã thuộc về các công ty Trung Cộng, phần lớn là các dự án năng lượng, luyện kim, hóa chất. Nói theo cô Song Chi (Norway): “Người nước lạ muốn làm gì thì làm, vào ra nước ta như chỗ không người, vơ vét tài nguyên, nguyên liệu, thực phẩm có phẩm chất cao mang về nước rồi đổi lại những hàng hóa thực phẩm kém phẩm chất. Thuê đất thuê rừng của ta, đưa người sang làm việc rồi cắm rễ lâu dài trên quê hương ta. Những công trình kinh tế trọng điểm đều trao vào tay người nước lạ. Trong những công trường, nhà máy…của nước lạ, người nước lạ tràn ngập Việt Nam. Khi báo chí phê phán chỉ trích nước lạ thì lãnh đạo nước lạ cao giọng mắng lãnh đạo CSVN là phải biết định hướng dư luận, là phải dạy dỗ lại nhân dân!” Họ quảng cáo rằng: “Mọi người có cơ hội khám phá nền văn hoá Trung Hoa trải qua hằng ngàn năm lịch sử từ phong tục tập quán đến những nét văn hoá cổ truyền, sẽ được tái hiện tại Đông Đô đại phố”. Liệu, đây có phải là kinh đô của viên “Thái Thú Trung Cộng” trong tương lai không?? d. Tóm tắt. Họa Trung Hoa phong kiến mà vua Trần Nhân Tông truyền lại từ thế kỷ 13, đã tái hiện từ những năm 80 của thế kỷ 20 dưới thời đại Trung Hoa cộng sản với chính sách bang giao gậm nhấm rất tinh vi, đến mức biến lãnh đạo CSVN trở nên hèn hạ khiếp nhược với họ (Trung Cộng), nhưng rất tàn bạo với đồng bào. Sự khiếp nhược của CSVN đã dẫn đến tình hình bang giao với Trung Cộng ngày càng thể hiện rõ “cái họa phương Bắc” đang biến lãnh thổ Việt Nam từ cái “tổ đại bàng” tuy chưa thành “tổ chim chít”, nhưng quê hương đang như “tấm da beo” vì những cơ sở làng mạc của công nhân của họ rải rác từ Quảng Ninh, Hải Phòng, dọc theo duyên hải đến tận Cà Mau, từ Lạng Sơn dọc theo Cao Nguyên Miền Bắc nóc nhà của Tổ Quốc, đến tận Lâm Đồng, Đắc Nông, Cao Nguyên Miền Trung mái nhà của Việt Nam. Vậy là, giặc Trung Cộng đang trên Biển Đông, đang trên biên giới Việt-Trung, và nguy hiểm hơn hết là giặc Trung Cộng đang có mặt trên khắp nội địa Việt Nam. 3. GIẢ THUYẾT. a. Trung Cộng đánh chiếm Việt Nam. Lực lượng chính là Lục Quân và Không Quân, trong khi lực lượng phụ là Hải Quân và Công Nhân (hay Dân Quân = Bộ Binh) tại các công trường trong nội địa Việt Nam. b. Trung Cộng chiếm trọn Trường Sa. Lực lượng chính là Hải Quân và Không Quân. Lực lượng phụ là Lục Quân, và Công Nhân hay Dân Quân hoặc Bộ Binh tại các công trường trong nội địa Việt Nam c. Trung Cộng thống trị Việt Nam. Lực lượng chính là Công Nhân (hay Dân Quân = Bộ Binh) tại các công trường trong nội địa Việt Nam, trong khi lực lượng phụ là Lục Quân đe dọa biên giới, và Hải Quân đe dọa Biển Đông. 4. PHÂN TÁCH CÁC GIẢ THUYẾT. a. Giả thuyết 3a. Giả thuyết này cho đến nay chưa có chỉ dấu xảy ra, ngay cả khi lãnh đạo CSVN hoàn toàn thoát khỏi “ống tay áo của lãnh đạo Trung Cộng” và công khai trở thành Đồng Minh của Hoa Kỳ, do bối cảnh thế giới ngày nay không dể gì một quốc gia thành viên Liên Hiệp Quốc công khai xâm lăng quốc gia thành viên khác, vì rất có thể Liên Hiệp Quốc sẽ can dự. Nhưng không phải vì vậy mà Trung Cộng giảm bớt tham vọng của họ, vì sự điều động quân đội áp sát biên giới Trung-Việt cũng là một cách góp lời cảnh báo CSVN không nên quá gần gủi với Hoa Kỳ. Giả thuyết này rất khó xảy ra trong thời gian dài trước mắt, ít nhất là đến những năm 20 tới đây. b. Giả thuyết 3b. Với tham vọng trở thành cường quốc kinh tế lẫn quân sự, qua một chuỗi hành động cho thấy Trung Cộng cần phải độc chiếm Biển Đông để vừa khai thác tài nguyên khoáng sản hải sản, vừa khống chế hành lang hàng hải quan trọng trong vùng này. Nhưng trong tình hình tranh chấp chủ quyền Biển Đông không còn trong cục bộ song phương như Trung Cộng đã nắm quyền chủ động hơn hai thập niên qua, mà vấn đề trở thành quốc tế hóa. Trong "Hội Nghị An Ninh Hàng Hải Biển Đông" do Trung Tâm Chiến Lược Quốc Tế Hoa Kỳ tổ chức tại Washington DC, Thượng nghị sĩ John Mc Cain xác nhận lại lập trường của Hoa Kỳ về biển Đông: "Hoa Kỳ có lợi ích an ninh quốc gia trong việc duy trì sự cân bằng chiến lược trong khu vực quan trọng này...". Sự kiện này làm cho Trung Cộng bối rối trên hồ sơ Biển Đông, dù rằng Trung Cộng đưa ra lời cảnh báo Hoa Kỳ, cùng với sự tăng cường cho Hạm Đội Nam Hải nhiều chiến hạm và chiếc hàng không mẫu hạm đầu tiên. Hành động này như là cách “giương oai diễu võ”, nhưng liệu Trung Cộng có dám liều lỉnh điều động lực luợng đánh chiếm các đảo còn lại trong quần đảo Trường Sa để đặt quốc tế trước “việc đã rồi” hay không? Tôi không nghĩ là Trung Cộng dám liều lỉnh như vậy, dù rằng Trung Cộng là một trong năm thành viên của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, vì riêng Hoa Kỳ đã đủ tư cách khi nhân danh “quyền lợi trên đường hàng hải này” mà can dự trực tiếp bằng hành động chính trị lẫn hành động quân sự. Ngoài ra cần phải nói đến phản ứng mạnh mẽ của các quốc gia thành viên Liên Hiệp Quốc, đáng kể là khối Liên Hiệp Âu Châu, khối Đông Nam Á Châu, và các quốc gia tự do Đông Bắc Á Châu. Dù sao thì sự kiện Liên Hiệp Quốc can thiệp vào sự nổi dậy của người dân tại các quốc gia bị cai trị bởi chế độ độc tài Hồi Giáo Trung Đông, cũng là bài học nhức nhối cho các quốc gia độc tài trên thế giới nói chung và độc tài Trung Cộng nói riêng. Giả thuyết này có thể xảy ra trong thời gian trước mắt khi mà Trung Cộng không còn lối thoát trên hồ sơ Biển Đông, trong khi tham vọng trở thành “ông chủ Biển Đông” ngày càng thôi thúc họ. c. Giả thuyết 3c. Với chính sách gậm nhấm cố hữu từ thời Trung Hoa phong kiến mà vua Trần Nhân Tôn (thế kỷ 13), đã truyền lại đến những thế hệ chúng ta lời răn dạy rất rõ ràng đối với kẻ thù phương Bắc ngày nay là Trung Hoa cộng sản. Lãnh đạo CSVN đã để cho lãnh đạo Trung Cộng “gậm nhấm 789 cây số vuông” dọc biên giới Việt-Trung năm 1999, đã để cho Trung Cộng “gậm nhấm 11.362 cây số vuông” trên vịnh Bắc Việt năm 2000. Lãnh đạo Trung Cộng không mất một mạng người, không tốn một viên đạn, cũng không nhỏ một giọt mồ hôi, mà chỉ cần nhón ba ngón tay cầm cây viết ký tên vào văn kiện là xong. Lại còn được lãnh đạo CSVN vỗ tay nữa chớ! Chưa hết, lãnh đạo Trung Cộng cũng không cần nhón mấy ngón tay ký tên nữa, vì lãnh đạo CSVN đã giúp lãnh đạo Trung Cộng từng bước biến “cái tổ đại bàng” của chúng ta mà vua Trần Nhân Tôn đã nói từ 800 năm trước, bây giờ đã thành “tấm da beo” vì làng mạc của mấy vạn “công nhân” Trung Cộng cư trú rải rác khắp nội địa Việt Nam chúng ta rồi. Họ cất phố Tàu, trang trí theo Tàu, dùng chữ Tàu những nơi công công, và lại cấm người Việt Nam vào “làng mạc” của họ. Cũng chưa hết, lãnh đạo CSTH “viện trợ tài chánh” dưới hình thức đầu tư giúp lãnh đạo CSVN xây dựng những cơ sở văn hoá Tàu. Thậm chí -ngang qua nhà đầu tư ở Singapore- đầu tư xây dựng cả một “đô thị rộng lớn sang trọng” dưới tên gọi “Đông Đô đại phố” sát nách thủ đô kinh tế Sài Gòn, chẳng khác “thủ phủ của viên Thái Thú Trung Cộng” từ sau năm 2020. Ngay cả sự kiện lãnh đạo CSVN sử dụng đến hằng ngàn tỷ đồng Việt Nam để tổ chức “ngàn năm Thăng Long”, với trang trí toàn màu sắc giống lễ hội của Tàu đến mức như đang tổ chức trên đất Tàu vậy. Trong bối cảnh thế giới ngày nay, những điều kiện để Trung Cộng bắt đầu cuộc chiến tranh đánh chiếm Việt Nam theo giả thuyết 3a, chưa đủ thuận lợi, trong khi nội bộ Trung Cộng, nhất là tại Tân Cương, Nội Mông, Tây Tạng, Quảng Tây, ... vẫn trong tình trạng bất ổn. Với giả thuyết 3b, nếu Trung Cộng đánh chiếm các đảo còn lại trong quần đảo Trường Sa để khống chế đường hàng hải trên Biển Đông, rất có thể sẽ bị Hải Quân Hoa Kỳ can dự trực tiếp. Lúc ấy, tình hình vùng này trở thành “điểm nóng” trên thế giới, và nếu Trung Cộng thất bại tại đây sẽ làm cho uy tín của Trung Cộng giảm mạnh trên chính trường thế giới, Với giả thuyết 3c này, rất có thể xảy ra trong thời gian phù hợp với thỏa thuận giữa lãnh đạo CSVN với lãnh đạo CSTH hồi tháng 9/1990, một thỏa thuận dự trù 30 năm sau sẽ đưa Việt Nam “trở về” với Trung Cộng (tức năm 2020). Đến nay, nhìn lại những chính sách cai trị người dân trong nước, cộng với tình hình bang giao giữa CSVN với CSTH, đã chứng minh CSVN theo thời gian mà thực hiện thỏa thuận quái đản đó. Áp dụng giả thuyết này, lãnh đạo Trung Cộng chỉ dùng ít thì giờ tiếp tục “hướng dẫn” lãnh đạo CSVN thi hành chính sách “gậm nhấm” thích hợp trong 9 năm còn lại. Chen vào đây là giả thuyết phụ. Trường hợp Trung Cộng muốn tránh trực tiếp đối đầu với Hoa Kỳ trên hồ sơ Biển Đông, nhưng trong một mức độ nào đó họ vẫn giữ phần chủ động vùng quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa càng sớm càng có lợi, rất có thể Trung Cộng sẽ sử dụng mấy vạn Công Nhân hay Dân Quân hoặc các đơn vị Bộ Binh của họ đã chờ lệnh tại các công trường trên khắp nội địa Việt Nam, thực hiện cuộc “đảo chánh chớp nhoáng” như Nhật Bản đã lật đổ nhà cầm quyền thực dân Pháp tại Việt Nam vào nửa đêm rạng sáng ngày 9/3/1945. Trong khi đó, Lục Quân dàn trận ở biên giới, Hải Quân dàn trận trên Biển Đông, để tăng thêm mức đe dọa phản ứng của quân đội Việt Cộng. “Lật đổ” xong, Trung Cộng giải tán đảng cộng sản Việt Nam, cùng lúc thành lập bộ máy cầm quyền -vẫn là người Việt Nam- nhưng toàn là những tên tay sai trung thành của Trung Cộng như: Trương Tấn Sang, Nguyễn Chí Vịnh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh triết, ...v..v .. Lúc ấy, “Phủ Thái Thú” tại Đông Đô đại phố chào đón một Tướng Tàu sang nắm vận mệnh nước Việt Nam. Và có thể những thế hệ sau chúng ta sẽ thấy đọan văn thế này: “Dân tộc Việt Nam chúng ta lại bị Trung Cộng xâm lăng cai trị lần thứ 5 từ năm ........, bởi sự tiếp tay của những con người, có trái tim đen thui như cục sắt (chỉ biết sống chết với do quyền lực), có cái đầu toàn đất sét tanh hôi (ngu muội, độc tài, dối trá, tàn bạo, khiếp nhược), da mặt dày như lớp xi măng bao bọc (vô liêm vô cảm), với lòng tham vô tận (tham nhũng tột cùng), nhưng họ luôn vỗ ngực tự xưng là những người làm cách mạng ...”. Giả thuyết phụ này rất có thể xảy ra trong những năm trước mắt. 5. KẾT LUẬN. Xin nhắc lại. Từ giữa năm 2011, tổ chức Wikileaks đã công bố hằng ngàn tài liệu loại tối mật của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ mà tổ chức có được, trong đó có “biên bản” cuộc họp giữa Nguyễn Văn Linh Tổng Bí Thư đảng CSVN và Đỗ Mười Chủ Tịch Hội Đồng Bộ Trưởng, đại diện lãnh đạo cộng sản Việt Nam, với Giang Trạch Dân Tổng Bí Thư và Lý Bằng Thủ Tướng Trung Hoa, trong ngày 3 & 4 tháng 9 năm 1990 tại Thành Đô. Wikileaks khẳng định tin tức dưới đây nằm trong số 3.100 bức điện đánh đi từ Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh của cơ quan ngoại giao Hoa Kỳ tại Việt Nam gửi về chính phủ Hoa Kỳ. Tài liệu này có đoạn ghi rõ “… Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng thành công chủ nghĩa cộng sản, đảng CSVN và nhà nước Việt Nam đề nghị phía Trung Hoa giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt Nam xin làm hết mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ Tịch Mao Trạch Đông và Chủ Tịch Hồ Chí Minh dày công xây đắp trong quá khứ, và Việt nam bảy tỏ mong muốn đồng ý sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung Hoa để Việt Nam được hưởng quy chế “khu tự trị” trực thuộc chính quyền trung ương tại Bắc Kinh như Trung Hoa đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng Tây…. Phía Trung Hoa đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, cho thời hạn phía Việt Nam trong 30 năm (1990-2020) để đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung Hoa”. Với những diễn biến trên lãnh thổ Việt Nam hơn 20 năm qua, từ chính sách của lãnh đạo CSVN cai trị người dân một cách tàn bạo nghiệt ngã, thậm chí thẳng tay đàn áp người dân quá phẫn uất đã cùng nhau biểu tình phản đối Trung Cộng hà hiếp lấn chiếm Việt Nam, đến chính sách quy lụy lãnh đạo Trung Cộng, thậm chí quy lụy cả những nhà thầu của Trung Cộng một cách hèn hạ đến khiếp nhược, nhưng xem ra lại phù hợp với “biên bản” thỏa thuận giữa lãnh đạo CSVN với lãnh đạo CSTH tháng 9/1990. Với giả thuyết 3c, nhất là giả thuyết phụ, là giả thuyết rất có thể xảy ra trong những năm trước mắt. Như vậy, tổ quốc Việt Nam sẽ sa vào thời kỳ “Bắc thuộc lần thứ 5”, điều mà vua Trần Nhân Tôn răn dạy, bị các nhóm lãnh đạo CSVN liệng vào thùng rác lịch sử! Hiện nay, Tổ Quốc Việt Nam chúng ta thật sự lâm nguy! Nếu nhóm lãnh đạo CSVN không thức tỉnh thì dân tộc Việt Nam sẽ vào cái tròng “Bắc thuộc lần thứ 5!” Văn hoá Việt Nam sẽ dần dần bị Hán hóa! Lúc ấy, Cộng Đồng Người Việt Tự Do tại hải ngoại không còn quê hương để mong ngày trở về dù là cộng sản Việt Nam đã tan rã! Nhưng đã là cộng sản, tôi không tin họ sẽ là người tử tế như những người tử tế trong xã hội để nhận ra điều đúng điều sai mà rút ra bài học kinh nghiệm ứng dụng vào trách nhiệm. Đến nay, sự thật là CSVN đã thành công khi tạo nên một xã hội mà mọi người phải sống với nhau bằng gian trá lọc lừa đúng theo bản chất của đảng cộng sản, họ cũng đã thành công khi tạo nên một nước Việt Nam sẳn sàng “trở về” với nước Tàu cộng sản đúng theo nhóm lãnh đạo CSVN đã “đề nghị” và được lãnh đạo CSTH chấp nhận từ năm 1990! Xin kính gởi sự suy nghĩ của tôi đến 89 triệu bà con trên quê hương Việt Nam thân yêu -đặc biệt là tuổi trẻ- hãy tiếp tục đứng lên, hãy quật sập cái chế độ cộng sản độc tài tàn bạo đang cầm quyền, để mọi người Việt Nam trong nước và hải ngoại cùng nhau vá lại mảnh giang sơn đã rách loang lỗ, để xây dựng và phát triển một xã hội dân chủ pháp trị mà mọi người được hưởng một cách tự nhiên những quyền căn bản của con mình. Tôi tin rằng, bà con trong Cộng Đồng Việt Nam tị nạn cộng sản tại hải ngoại vẫn hết lòng hỗ trợ quí vị, những thế hệ làm nên lịch sử từ đầu thế kỷ 21./. Houston, tháng 8 năm 2011 Đôi lời giải thích: Những chữ Trung cộng do trích dẫn từ lời nói hay lời viết, tôi xin phép dùng chữ Trung Hoa. Những trường hợp khác, tôi dùng chữ Trung Cộng.
|