Khi Hòa Thượng Thích Quảng Độ đi cứu trợ, Việt cộng cản đường. Khi Ngài đòi lại tài sản của Phật Giáo Việt Nam Thống Nhứt, Ngài bị đàn áp. Khi Ngài tố cáo CSVN đàn áp tôn giáo, Ngài bị lưu đày.
Trong lúc đa số quần chúng Việt Nam theo đạo Phật, mà chẳng những đa số đó không có can đảm và trách nhiệm lên tiếng bênh vực cho Ngài, mà ngay cả trong hàng ngũ Phật giáo với nhau, các cánh Thích Tâm Châu, cánh Thích Nhất Hạnh, cánh Linh Sơn . . . cánh quốc doanh chia năm xẻ bảy, làm cho lực lượng Phật giáo tiêu tan. Tình trạng nội bộ như vậy thì làm sao hy vọng người của tôn giáo khác đưa ra bàn tay ủng hộ?
Linh mục Nguyễn Văn Lý vì đòi hỏi tự do tín ngưỡng mà đã phải chịu tù đày, 14 năm rồi. Ai đã từng trải qua các trại cải tạo của CS đều biết đây không phải là chuyện giỡn chơi. Thế mà có người cùng đạo với Ngài vẫn chỉ trích Ngài khùng điên, Ngài chống cộng dỏm. Cụ Lê Quang Liêm cũng vì can đảm bảo vệ Phật Giáo Hòa Hảo mà cũng phải bị xuyên tạc cá nhân. Rồi đến những người tranh đấu cho dân chủ Việt Nam như BS Nguyễn Đan Quế, Giáo sư Nguyễn Đình Huy cũng đã bị tù đày nhưng lại cũng không có mấy ai ủng hộ, thỉnh thoảng lại có tiếng dèm pha. Đây là một điều xấu hổ không chối cải được. Đối với những vị trên đây đã trực diện đương đầu với cộng sản và thân thể họ có bị bầm dập, nhưng đại đa số quần chúng nói chung và các tổ chức ôm sòm chống cộng nói riêng - vẫn đứng bên lề nhìn. Ngày 12.01.2012, nhóm linh mục Nguyễn Kim Điền phát hành Tâm thư hiệp thông với các tù nhân lương tâm và Kháng thư phản đối nhà nước vô pháp trị. Trong Tâm thư hiệp thông này, các linh mục dòng Chúa Cứu Thế viết: Bày tỏ lòng hiệp thông sâu sắc với quý tín đồ Hòa Hảo đang bị cầm tù (mới nhất là các ông Nguyễn Văn Lía và Trần Hoài Ân); với quý lãnh đạo Tin Lành đang bị tống ngục (các Mục sư Dương Kim Khải, Nguyễn Công Chính, Nguyễn Trung Tôn) hay đang bị sách nhiễu (các Mục sư Nguyễn Hồng Quang, Phạm Ngọc Thạch); với quý chức sắc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất là các Hòa thượng Thích Quảng Độ và Thích Không Tánh đang bị quản chế hay cấm cản; với Giáo hội Cao Đài đã bị san bằng thánh thất Mỹ An và nghĩa trang Thái Bình; với quý dòng Chúa Cứu Thế và giáo xứ Thái Hà đang bị tước đoạt đất đai nhà cửa và bị hành hung, vu khống, lăng nhục; với giáo dân Cồn Dầu tiếp tục bị xua đuổi khỏi giáo xứ hay bị săn đuổi tại Thái Lan; với linh mục Nguyễn Văn Lý đang bị tù lần thứ 4 và năm thứ 17 v.v. Từ trước tới nay, các tôn giáo Việt Nam đều chống cộng và bị CS đàn áp. Tuy nhiên, hễ tôn giáo nào bị trực tiếp đàn áp thì tôn giáo đó ráng chịu, ít khi có một tôn giáo khác lên tiếng phản đối và chia xẻ. Có khi còn tệ hơn nữa, cùng một chiến tuyến chống cộng, có những người công dân khác tôn giáo lại dính líu vào việc đặt điều, mạ lỵ để hạ uy tín các lãnh tụ các tôn giáo không phải của mình. Bức Tâm thư hiệp thông này là một văn kiện tối ư quan trọng đánh dấu một ý thức sâu xa cái gì phải làm để chấn chỉnh một tình trạng rời rạc và cấu xé lẫn nhau để đi đến một hệ luận:
Ai cùng chống cộng là đi chung đường với ta, Họ là bạn đồng hành thì liên kết với nhau sẽ cho nhau thêm sức mạnh. Muốn chống ciộng chơi cho vui thì ai làm gì thì làm. Còn muốn thắng cộng thì hiệp thông là cách duy nhứt để thắng cộng. Nhìn vào cách hành xử mà ta có thể biết ngay họ thuộc loại nào. Chúng ta đã hồ đồ dung dưỡng trò chơi chánh trị bẩn thỉu quá lâu. Miệng thì hô chống cộng, mà lại tự tạo ra những trường hợp lấn cấn để các lực lượng chống cộng lại chống nhau, thì chừng nào mới chống cộng thiệt? chừng nào thắng cộng? 1 - Hiệp thông giữa những người lãnh đạo tôn giáo Bức tâm thư còn đi xa hơn nữa, đi vào những chi tiết cực kỳ quan trọng như nêu đích danh những người can đảm đã không chạy trốn mà đang trực diện với CS, dấn thân chịu tù đày và đàn áp để đòi hỏi tự do, dân chủ cho Việt Nam. Vì những việc làm ái quốc đó mà họ có uy tín với dân chúng.
Trong chế độ Pol Pot, thầy giáo là người chúng giết trước vì thầy giáo là người nói dân chúng nghe lời. Việt cộng và những thế lực thù nghịch với Việt Nam cũng vậy, sợ những người nào có uy tín nói dân chúng nghe. CS phải triệt hạ những uy tín đó. Cá nhân các ông linh mục Nguyễn Văn Lý, Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Cụ Lê Quang Liêm . . . đều đã là mục tiêu để nói xấu. VC và các thế lực thù nghịch phải tạo ra những chuyện ma quỷ để bôi lọ. Nhưng những việc đương đầu với CS đã xẩy ra trước mắt mọi người, được dân chúng thừa nhận nên nếu có người muốn vạch lá tìm sâu thì chính cá nhân đó lộ diện không có đủ tư cách. Họ chỉ có thể bỉu môi, nhép mép một mình họ. Nhờ bức Tâm thư, các ông có tên trong danh sách đương nhiên thoát ra ngoài vòng dèm pha, bịa chuyện để trở thành chánh danh lãnh tụ. Tuy nhiên, cho đến nay, ảnh hưởng của những người có uy tín này rất là gìới hạn và cục bộ. Tín đồ Thiên Chúa Giáo thì xem Linh mục Nguyễn Văn Lý như một Thánh sống. Nhưng người khác tôn giáo thì không lưu tâm lắm. Đại lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, Hòa Thượng Thích Không Tánh thì chỉ có ảnh hường với Phật tử mà thôi. Cụ Lê Quang Liêm thì chỉ giới hạn với người Hòa Hảo.
Bức Tâm thư đã tạo ra hiệp thông giữa các nhà lãnh đạo tôn giáo khác nhau thì bức Tâm thư cũng có thể đi thêm một bước nữa bằng cách mở rộng ảnh hưởng của những người này qua các tôn giáo khác nhau và sau cùng là đến quần chúng cả nước. Nói một cách, làm sao tiếng nói của một người trong nhóm người này (Hòa Thượng Quảng Độ, Cụ Lê Quang Liêm, hay một đại diện của Cao Đài hay Tin Lành) dầu là của Cha Lý hay của ai khác cũng là tiếng nói chung và mọi người có trách nhiệm đưa tiếng nói đó đến cả nước. Làm sao tạo ra hiệp thông giữa những người đang lãnh đạo này là trách nhiệm tối hậu của những vị này. 2 - Thống nhứt phương cách giải quyết Những đòi hỏi của những người đối kháng thuộc đủ loại. Có người bị bắt ngang, cầm tù trái phép chỉ để biệt lập hay khủng bố. Có người bị lưu đày để dằn mặt. Có những cơ sở, đất đai bị cướp giựt. Cản trở các sinh hoạt tôn giáo như truyền bá sách báo hay phá đám những ngày lể tưởng nhớ Giáo Chủ Huỳnh Phú Sổ. Đầu lụy ngoại bang. Tất cả những phiền hà này là những khía cạnh của chỉ một cội nguồn. Đảng cộng sản Việt Nam không có khả năng cai trị. Cho nên các đòi hỏi phải đúc kết lại. Nó rốt cuộc chỉ còn là yêu cầu đảng CSVN trả lại quyền làm chủ của người dân. Khi có chế độ mới rồi thì tất cả các vấn đề đối nội và đối ngoại nêu trên sẽ tự giải quyết. Hãy để cho dân bầu ra những người cai trị mình. Nếu muốn, người CS vẫn có thể ứng cử, và chắc chắn sẽ có những người CS tốt được đắc cử. Chừng đó mới là danh chánh ngôn thuận. 3 – Vai trò của người Việt hải ngoại Sự đấu tranh giữa độc tài và dân chủ xảy ra trong nước. Tiền tuyến là trong nước Việt Nam. Hải ngoại chỉ là hậu phương, nhưng đây là một hậu phương quan trọng, có tánh cách quyết định thành bại của tiền tuyến.
Nếu các đảng phái quốc gia như Đại Việt, Việt Nam Quốc Dân Đảng, các tổ chức hải ngọai của Tin Lành, Thiên Chúa Giáo, Cao Đài Giáo, Phật Giáo Hòa Hảo, Phật Giáo Việt Nam Thống Nhứt, các hội đoàn cộng đồng người Việt Tư do trên toàn thế giới, các hội Luật gia VN, hội Bác sĩ VN, các văn nhân, nghệ sĩ, các trí thức và các Giáo Sư Đại học, hội thương gia VN, và tất cả người dân bình thường, ý thức được sức mạnh của mình và chịu tự nguyện đem tất cả khả năng và phương tiện của mình tích cực làm nhiệm vụ yễm trợ (chớ không phải chỉ đạo) thì tiếng nói trong nước mới có sức mạnh.
Không thể khom lưng xin xỏ DÂN CHỦ. Việt cộng không có cho không DÂN CHỦ. Phải tranh đấu và đòi hỏi DÂN CHỦ. Muốn đứng ở thế thượng phong mà đòi hỏi, người tranh đấu DÂN CHỦ phải có sức mạnh dân tộc sau lưng. Đừng ‘nhưng, mà, tại, bị’ nữa, đừng xé lẻ nữa, hãy xếp hàng vào. Hãy trao cho những người lãnh đạo (lúc đầu là tôn giáo, sau này có nhu cầu mở rộng) cái sức mạnh mà họ cần có. Hải ngoại chịu trao ra sức mạnh của mình để yểm trợ tiền tuyến trong nước, là chứng tỏ lòng yêu nước của mình. Mọi người ai cũng có việc phải làm. Đừng đứng bên lề nhìn nữa. Hãy biểu dương mãnh liệt ý thức trách nhiệm của mình. Sức mạnh của người Việt Hải ngoại không thể chịu nhục nhã đầu lụy độc tài. Sức mạnh đó phải hãnh diện làm đá lót đường cho dân chủ đi lên. Hãy sốt sắng làm kẻ lót đường. 4 – Hình thành của Lực lượng Việt Nam Mục tiêu là làm sao có tiếng nói chỉ đạo mà mọi người tuân theo. Tiếng nói ấy chỉ có một. Đó là đòi trả lại quyền làm người của người dân Việt Nam. Đó là đòi thi hành dân chủ. Đó là đòi bầu cử tự do. Nếu tiếng nói ấy đã thống nhứt rồi thì ai nói cũng không còn quan trọng nữa. Điều cần thiết là làm sao tiếng kêu gọi ấy nếu của Cha Nguyễn Văn Lý thì các Phật tử hay các tín đồ khác cũng nghe theo. Nếu của Hòa Thượng Thích Quảng Độ thì các tín đồ Thiên Chúa Giáo hay các tôn giáo khác cũng chấp hành.
Phải đạt được sự liên hoàn đó thì lời đòi hỏi mới nặng ký. Nếu đã hiệp thông giữa các lãnh đạo tôn giáo rồi thì phải làm sao hiệp thông giữa những người thường dân các tín đồ các tôn giáo khác nhau. Khi Lực lượng Việt Nam thành hình rồi nước Việt Nam sẽ có hai quyền lực. Quyền lực cai trị là quyền lực của ngụy quyền CS, xử dụng áp bức của súng đạn để kiểm soát dân. Dân chúng sợ quyền lực này. Nhưng dân chúng cũng nguyền rủa quyền lực này.
Và quyền lực của Lực lượng Việt Nam là quyền lực tinh thần, có đầy đủ uy nghi để nói chuyện với dân chúng trong nước và với Quốc tế. Dân chủ nếu chờ Việt cộng ban cho là dân chủ giả. Dân chủ do Lực lượng Việt Nam đòi hỏi là dân chủ thiệt. Lực lượng Việt Nam cũng sẽ là Giám sát để bảo vệ cuộc bầu cử có tự do. Lực lượng Việt Nam cũng là tổ chức cần thiết để an vị các dân biểu đắc cử. Những yếu tố để thành lập Lực lượng Việt Nam đều có sẵn. Các cấp lãnh đạo đã có trong nước. Đất nước chưa bao giờ có những lãnh tụ xứng đáng như vậy. Họ đã kiên trì tranh đấu bấy lâu nay. Họ đều được trui rèn qua tù đày và vẫn đứng thẳng lưng. Còn người Việt Hải Ngoại là một hậu phương hùng mạnh. Chúng ta không cần phương tiện của ngoại quốc. Chúng ta đừng chịu nhục nhã chờ ngoại quốc bật đèn xanh. Giải quyết vấn đề hoàn toàn ở trong tay chúng ta. Nếu mọi người ở mọi cương vị ý thức được việc mình cần phải làm thì chuyển biến dân chủ ở Việt Nam sẽ xảy ra. Chỉ có một đòi hỏi dân chủ! Và phải có triệu triệu người hiệp thông hưởng ứng. ---------------------------------------------- Tài liệu Nhân ngày đối thoại nhân quyền giữa Việt Nam và Liên Âu, ngày 12.01.2012, Nhóm linh mục Nguyễn Kim Điền đã phát hành Tâm thư hiệp thông với các tù nhân lương tâm và Kháng thư phản đối nhà nước vô pháp trị. VRNs trân trọng giới thiệu toàn văn Tâm thư này. Kính gởi: - Quý Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước. - Quý Thân hữu quốc tế tại các quốc gia tự do. Nước Việt Nam lại trải qua một năm với tình hình ngày càng nghiêm trọng và những khủng hoảng ngày càng sâu sắc. Bên ngoài thì ngoại bang Bắc phương tiếp tục xâm lấn đất nước về nhiều mặt: chính trị, kinh tế, văn hóa, lãnh thổ; thế giới năm châu tiếp tục truy vấn Việt Nam về dân chủ nhân quyền và đưa ra những nhận xét rất tiêu cực về văn hóa, kinh tế, chính trị.
Bên trong thì nhà cầm quyền Cộng sản - tiếp tục điều hành đất nước một cách yếu kém, khiến đồng tiền mất giá, vật giá tăng cao, môi sinh hủy hoại, giáo dục xuống cấp, văn hóa suy đồi, đạo đức thoái biến, cuộc sống người dân về mặt tinh thần lẫn vật chất ngày càng điêu linh khốn khổ; - tiếp tục quản lý xã hội cách vô pháp trị hay kiểu luật rừng, đàn áp các công dân mất nhân quyền đòi công lý, yêu tổ quốc chống ngoại xâm, chuộng tự do mong dân chủ; biến các quyền lực trong bộ máy nhà nước và trong cơ cấu xã hội nên công cụ cho đảng: quốc hội ngoan ngoãn, công an đàn áp, tòa án bao che, báo chí tuyên truyền, tôn giáo lụy phục, khiến cho đất nước ngày càng đầy rẫy bất công, xã hội ngày càng hỗn loạn, nhân dân ngày càng oán thán, các nạn nhân của độc tài, áp bức, tham nhũng ngày càng gia tăng.
Trước tình thế ấy, noi gương Đức Giê-su, vị Tôn Sư đã sống và chết vì công lý, tuân hành giáo huấn xã hội của Giáo hội Công giáo, làm theo đòi hỏi của lương tâm công dân và bổn phận lãnh đạo tinh thần, Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền chúng tôi tuyên bố:
1- Bày tỏ lòng hiệp thông sâu sắc với quý tín đồ Hòa Hảo đang bị cầm tù (mới nhất là các ông Nguyễn Văn Lía và Trần Hoài Ân); với quý lãnh đạo Tin Lành đang bị tống ngục (các Mục sư Dương Kim Khải, Nguyễn Công Chính, Nguyễn Trung Tôn) hay đang bị sách nhiễu (các Mục sư Nguyễn Hồng Quang, Phạm Ngọc Thạch); với quý chức sắc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất là các Hòa thượng Thích Quảng Độ và Thích Không Tánh đang bị quản chế hay cấm cản; với Giáo hội Cao Đài đã bị san bằng thánh thất Mỹ An và nghĩa trang Thái Bình; với quý dòng Chúa Cứu Thế và giáo xứ Thái Hà đang bị tước đoạt đất đai nhà cửa và bị hành hung, vu khống, lăng nhục; với giáo dân Cồn Dầu tiếp tục bị xua đuổi khỏi giáo xứ hay bị săn đuổi tại Thái Lan; với linh mục Nguyễn Văn Lý đang bị tù lần thứ 4 và năm thứ 17 v.v… Tất cả đều là nạn nhân của chính sách đàn áp tự do tôn giáo, tiêu diệt các giáo hội cách khốc liệt và thâm độc của Cộng sản, qua Pháp lệnh Tôn giáo và tín ngưỡng.
2- Bày tỏ lòng hiệp thông sâu sắc với 17 thanh niên Công giáo và Tin lành đang bị giam cầm là Chu Mạnh Sơn, Đặng Xuân Diệu, Đậu Văn Dương, Hoàng Phong, Hồ Đức Hòa, Hồ Văn Oanh, Lê Văn Sơn, Nguyễn Đình Cương, Nguyễn Văn Duyệt, Nguyễn Văn Oai, Nguyễn Xuân Anh, Nông Hùng Anh, Thái Văn Dung, Trần Hữu Đức, Trần Minh Nhật, Trần Vũ Anh Bình, chị Tạ Phong Tần. Đa phần họ đã bị bắt cách ám muội, trái pháp luật, và tính đến hôm nay, 9 người đã bị cáo buộc cùng tội danh “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” và ba người bị cáo buộc “tuyên truyền chống phá nhà nước”. Chúng tôi cũng xin hiệp thông sâu sắc với tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, với hai nhà dân báo Nguyễn Văn Hải và Phan Thanh Hải, với chiến sĩ dân oan Hồ Thị Bích Khương vốn đang bị những án tù dài hay bị giam giữ không có án lệnh… Tất cả họ đều là nạn nhân của nền chính trị độc tài, đàn áp các quyền tự do ngôn luận, tự do lập hội, qua hai điều luật quái đản không hề có trong pháp chế của nhân loại văn minh: điều 79 và 88 Bộ Luật hình sự.
3- Bày tỏ lòng hiệp thông sâu sắc với Chị Bùi Thị Minh Hằng đang bị giam cầm 2 năm không xét xử tại cái gọi là “Cơ sở giáo dục Thanh Hà, huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc”; với các nhà dân báo Bùi Thanh Hiếu, Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Xuân Diện đang bị đe dọa “vô hiệu hóa triệt để” vì đề cập đến việc biểu tình; với vô số trí thức, sinh viên, học sinh, dân thường, chỉ vì tham gia 12 cuộc xuống đường chống ngoại bang xâm lược hay ủng hộ dự luật biểu tình năm rồi mà đã bị cấm cản, hành hung, vu khống, lăng nhục, đuổi việc…; với ông André Menras Hồ Cương Quyết bị cấm cản chiếu phim ông thực hiện về các ngư dân lâm nạn tại đảo Lý Sơn… Tất cả họ đều là nạn nhân của đường lối “hèn với giặc, ác với dân”, “quỵ lụy lân bang, trấn áp đồng bào, triệt tiêu lòng yêu nước” của đảng và nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.
4- Bày tỏ lòng hiệp thông sâu sắc với nhà báo Hoàng Khương tại Sài Gòn vừa mới bị bắt chỉ vì đã bao năm vạch trần, tố cáo tệ nạn tham nhũng, sách nhiễu, đòi hối lộ của công an cảnh sát; với anh Đoàn Văn Vươn và thân nhân tại Tiên Lãng, Hải Phòng vừa bị truy tố về “tội chống lại người thi hành công vụ” chỉ vì -do bị dồn vào bước đường cùng- đã mạnh mẽ phản kháng sự áp bức cuộc sống, cướp đoạt công sức và tráo trở lừa gạt của nhà cầm quyền lẫn tòa án địa phương. Tất cả họ đều là nạn nhân của sự cấu kết, bao che của những băng nhóm lợi ích, những tập thể lộng quyền đang tung hoành nhờ cơ chế đảng trị và công an trị; hay như gia đình anh Đoàn Văn Vươn và nhiều gia đình khác, là nạn nhân của chính sách đất đai hết sức bất công và phi lý vốn đã tồn tại từ bao năm và đã đẩy hàng triệu nông dân lẫn thị dân vào cảnh dở sống dở chết vì bị đảng viên cán bộ địa phương tước đoạt đất đai nhà cửa.
Dĩ nhiên còn muôn ngàn nạn nhân khác nữa của chế độ độc tài độc đảng và của nhà nước vô pháp trị này, vốn đang làm cho đất nước ngày càng bế tắc trong vô số vấn đề, ngày càng chìm sâu trong vô số khủng hoảng, ngày càng đối diện với vô số nguy cơ: tụt hậu, hỗn loạn, đói nghèo và nhất là mất nước.
Chúng tôi tha thiết kêu gọi đảng và nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam hãy lấy chính trực để điều hành đất nước, lấy tâm thành để đoàn kết dân tộc, biết khôn ngoan để khôi phục dân quyền và nhân quyền, biết suy xét để hoàn trả tự do cho các tù nhân lương tâm, biết tỉnh táo để nhận ra sự phẫn nộ ngày càng dâng cao của quần chúng trước sự bất tài, bất lực và bất nhân của Quý vị. Cuối cùng, chúng tôi nguyện xin Thiên Chúa ban ơn soi sáng và hối cải cho những ai đang chà đạp nhân quyền cũng như ơn kiên trì, can đảm và đoàn kết cho những ai đang đấu tranh khôi phục nhân quyền trên đất nước chúng ta.
Làm tại Việt Nam ngày 12-01-2012, ngày đối thoại nhân quyền Việt Nam-Liên Âu. Đại diện Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền - Linh mục Têphanô Chân Tín, Dòng Chúa Cứu Thế, Sài Gòn - Linh mục Phêrô Nguyễn Hữu Giải, Tổng Giáo phận Huế. - Linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, Giáo phận Bắc Ninh với sự hiệp thông của Linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý, đang bị cầm tù tại Nam Hà.
|