Home Văn Học Tùy Bút Dòng Sông Yên Tĩnh

Dòng Sông Yên Tĩnh PDF Print E-mail
Tác Giả: Trần Nguyên Đán   
Thứ Hai, 26 Tháng 1 Năm 2009 08:36

Tác gi là nhà thơ, nhà văn, đng thi là mt mc sư ti Maryland. Năm 2007, ông làm l cung hiến cho giáo x ti đây ngôi giáo đường mi. Vào mùa xuân này, ông lên đường ti mt nhim s mi. Bài viết sau đây là t truyn viết trước ngày lên đường.

***

1.Bui sáng như thường l, tôi t pha cho mình ly cà phê và ngi vào bàn. Nhưng sáng nay tôi không làm gì c. Tôi nhìn lên màn hình yên lng ca cái monitor trên computer desk. Mt phng ca monitor mu đen nhìn li tôi. Tôi đ trí óc trng, đ dòng sông t chy.

Mười mt năm trước, tôi tình nguyn đến đây, vùng đt còn rt nhiu xa l, thm chí khi được hi đến đã phi nhìn vào bn đ nước M tri rng trên counter và hi: nó đâu? Tôi tình nguyn đến, sau khi t chi mt vài cái offer mà người khác có th ao ước ngay ti tiu bang California chan hòa ánh nng. Sau khi làm ngơ s gin hn ca bà m Vit Nam mười năm lượm lon nuôi dưỡng đám tàn quân còn kt li. Sau khi gác ngoài tai dăm ba li "cnh cáo": ê sĩ quan mi ra trường, chưa biết s chiến trường h?

Khi tôi đến, không gian mm mi như mt gii la vt ngang c nàng trinh n Virginia, người thiếu ph còn tr đp Maryland và nhà bác hc già ci Washington DC. Đó là dòng sông Potomac mà sau này t giã ri tôi s nh đến. Cái không gian này tôi đã sng vi mười mt năm, chiếm mt khong thi gian dài trong cái sơ yếu lý lch ca mt đi người. Nơi này, tôi đã đi b trong mùa Xuân, chy xe trong mùa H, đng yên trong mùa Thu và nm ng trong mùa Đông. Có mt người trong Hi Thánh s đến hi tôi mt câu không ... ăn nhp gì ti chuyn chc v: khi ri khi Maryland, Mc sư s nh nht điu gì? Tôi nghĩ ngay đến cái hình nh va hin ra trong trí, mùa Thu. Tôi s nh Mùa Thu. Phi, tôi s nh Mùa Thu. Vào nhng ngày đu tháng 10 đã bâng khuâng, hi hp, ch đi chiếc lá vàng đu tiên, như ch đi người yêu đu đi ngây thơ trong bui hn đu, và ri ngây ngt, đm đui trong cái không gian bát ngát vàng hoa, vòng tay êm ái m, ân cn chào mi, thiết tha .. Mùa Thu, cái Mùa Thu không h biết phn bi.

Nhưng khi tôi nhm mt li, suy nghĩ thêm mt chút, hình dung, tưởng tượng, tôi thì thm vi mình: không phi mùa thu, mà là nhng con người. Nhng con người cht phác, gin d, tht thà, hin lành, nng tình... Nhng con người đã sng cùng tôi dưới mt mái nhà chung, nếm tri vi tôi nhng nim vui ni bun, sung sướng và đau kh mười mt năm qua. Phi, là người, ch không phi là cnh vt.

Khi tôi viết nhng giòng ch này, thì Người Đp Ca Năm 2008 Đã Chết, người ta đang dn dn đi gom xác mùa thu li đ chôn, và ngày hôm qua đã thp thoáng nhng bông tuyết mng rơi, báo tin mùa Đông đã tr li.

*

2.Ngày hôm qua trong nhà th. Sau khi cu nguyn khai l bt đu gi th phượng, tôi thông báo rng tôi đã nhn được nhng bc thư mà các tín hu đã ký vào thnh cu tôi li, tôi nói rng tôi mun gp h sau gi ăn thông công. Và tôi nhn mnh: ch nhng người đã ký tên vào bc thư đó.

Sau gi th phượng, tôi đng nói chuyn hơi lâu vi mt n tín hu đ tâm vn cho cô v mt nhu cu gia đình, tôi nhìn thy mt s các tín hu đã ngi ri rác tng nhóm nh trong nhà th. Tôi cười hi: sao không đi ăn. Mt bà nghiêm ngh nói: tôi kiêng ăn hôm nay. Mc sư biết lý do mà. Tôi cười ln, tìm cách pha trò đ làm loãng s nghiêm túc ca câu nói và thái đ. Nhưng nhng người ngi đó không h cười.

Sau cùng, tôi li đi vào trong nhà th đ nhìn thy tt c nhng người đã ký tên vào bc thư thnh nguyn đang ngi nghiêm chnh trong nhà th ch đi tôi. Tôi hướng dn h đi vào văn phòng. H đi mt hàng dài sau lưng tôi như mt đàn chiên đi theo sau người chăn. Mt bà đi ngay sau lưng tôi nói:

- Mc sư thy nhng người đang đi sau lưng Mc sư như thế này không? Mc sư đành lòng nào mà b chúng tôi.

Tôi bt chước ông bác sĩ gia đình ca tôi mi khi bước ra ngoài gp bnh nhân: OK, OK, OK, OK mà không biết mình OK cái gì. Tht ra không có cái gì là OK c. Mi điu đang không OK. Khi tôi đi vào văn phòng, các tín hu đi vào theo, đng cht phòng, chen chúc nhau trong căn phòng bn thước vuông, tràn ra ngoài, trên hallway nhà th. Mi con mt hướng v tôi. Tôi nghĩ như mình sp đc mt din văn quan trng. Tôi liên tưởng đến hình nh nhng công nhân sp b tht nghip đang c gng kêu nài ông ch đoái thương đến h. Tôi nhìn lên trn nhà, nói:

- Tôi cám ơn hết thy ông bà anh ch em có lòng thương mến tôi, thương mến chc v ca tôi, nhưng như tôi đã nói ri, tôi đã xin phép Chúa cho tôi đi và Chúa đã bày t nhiu ln cho tôi thy rng Ngài đng ý đ cho tôi đi. Anh ch em biết là tôi thương mến anh ch em lm, nhưng tôi không th li được...

Mc tôi nói gì thì nói, khi tôi và nhà tôi đi ra. Mt người tín hu nói:

- Được ri, phn Mc sư nói xong ri, bây gi đến lượt chúng tôi, chúng tôi s hp li. Chúng tôi s tìm hết cách đ gi Mc sư li.

Tôi không biết mình nghĩ gì na. Đây là ln th ba trong vòng sáu năm, tôi đã thách thc lòng yêu thương và kiên trì ca các tín hu chân chính, nhng người nói vi tôi rng Mc sư không đi đâu hết, đây là nơi mà Mc sư đã đ biết bao m hôi nước mt ngay c xương máu đ gây dng, không phi ch là cái nhà th, nhưng là mt thế h con người tin kính. Đây là nhà ca Mc sư, Mc sư không đi đâu hết. Khi chun b quo trái trước drive way, bng nhiên tôi ngoái đu nhìn li. Trước đây năm năm, không có cái gì đó, ch là khong đt trng. Và bây gi, đó là mt cái nhà th đp đ, vi tháp chuông vươn cao trên bu tri. Tôi đã nguyn sng và chết vi cái nhà th đó, khi mi hy vng đã biến thành tuyt vng. Tôi nhìn thy mt người tín hu già chm rãi, cúi đu ri nhà th.

*

3.Cun phim đi tôi quay ngược li nhng ngày trước năm 1994. Đâu vào khong 90-94. Tôi ngi trước mt cái máy photocopy cũ k trong mt cái hàng ba được che chn li đ cho thuê trong mt căn nhà thành ph Nha Trang. Trước hàng ba có mt cái bng hiu viết tay: Photocopy Kim. Tôi không nh ti sao mình chn cho cái "tim" photocopy này cái tên Kim. Cái máy photocopy cũ k như căn nhà, như cái hàng ba xp x, như cái ghế tôi ngi, cht chiu mua t nhng thùng hàng nh gi t bên kia b Thái Bình Dương v, đ làm mt phương tin sng. Tôi nghĩ mình không bao gi có th là mt người buôn bán được, ngoi tr nhng ngày tháng bt buc phi làm ngh bt đc dĩ đó đ nuôi sng mình, v và mt đa con, nhng túm go, nhng bao khoai mì, nhng lít m, du đây đó trên xe la, xe đò, trên ghe qua cơn khng hong. Bây gi, phi tìm mt cái ngh gì đó đ sng tm, đ ch đi, đ hy vng, tôi ny ra cái sáng kiến làm ngh photocopy, thi kỳ đó chưa có các máy photocopy gia đình hin đi tràn lan như bây gi, nhu cu copy giy t, sách báo, tài liu ph thuc vào nhng tim photocopy ri rác đây đó. Tôi nh như in nhng ngày mưa ngi bó gi trong hàng ba nhìn ra, dòng nước ngu đc chy dưới l đường mang theo nhng v chui, xác mía, bao ni lông và nhng th rác rến không tên nhng người buôn bán bui sáng vt vi. Nhìn và mong ngóng mt người nào đó, đi áo mưa, đi xe đp, dng vi chiếc xe đp ngã nghiêng trên l, bước vào bên trong ướt sũng, móc trong áo ra nhng t giy nhu nát. Bao nhiêu t. Tôi hi, và cm cúi m máy, copy nhng t giy, nét mc nhòe nhot, lem luc xu xí. Móc bóp, tr tin, vài đng bc. Ri li bó gi nhìn ra ngoài ch đi. Đôi khi mt người t nhà th đến, nh copy mt cun sách, cũng là c mt ngày ch cho gia đình. Tôi đã ngi như thế, nhiu năm trên con ph vng bun t, ch đi. Hy vng mt cái gì mong manh. Nhng hy vng mong manh ln dn lên. Nhng ngày tim ế m, máy hư, tôi cũng có th nh nhõm m cun Kinh Thánh ra đc, son bài dưới cây đèn néon sáu tc không đ ánh sáng. Nhng bui Chúa Nht đng trong căn phòng nh dùng làm phòng hc trong nhà th đi vi tôi là mt nim vui quá ln. Ngày tôi nhn được giy báo vào Sài gòn phng vn, tôi đến Kim cách khác hơn bình thường. Ăn mc chnh t hơn, vì ngày đó không làm vic.T cho phép mình ngh mt ngày. Người đàn ông ln tui đc thân, hình như có tình ý (hay được có tình ý) vi bà ch nhà cho thuê mt bng, mt thy giáo dy tiếng Anh l thi, hay đến nói chuyn vi tôi nhng bui tri mưa, ghé đến. Tôi mua hai ly cà phê bên cnh cái quán gn đy, mi anh. Hai người ngi ngó ra ngoài đường. Anh hi:

- Qua bên đó anh đnh làm gì, anh Kiến?

- Tôi s đi hc Thn hc, tôi s ...

- Tôi chúc anh đt thành ý nguyn nghe anh Kiến. Đi đi, quên hết đi, quên luôn cái "ca tim" photocopy này.

Bui sáng trước khi đi Sài gòn, tôi chy ngang con đường Hoàng Văn Th, nhìn vào "ca tim", cái bng Photocopy Kim đã được xếp vào trong góc, cái bàn đ máy đã được dn trng. Ch đó, thay vì tôi, người đàn ông ln tui đang ngi trong ánh sáng l m, cây đèn néon sáu tc đã b tt đi cho đ tn đin, vi ly cà phê và điếu thuc, dáng v yếu đui, xanh xao, bnh hon. Ch đó, tôi đã bt đu mt thi gian sng tương đi bình thn đ ươm nhng ht mm tương lai.Tôi t hi: mình có quên Kim được chăng?

nơi đó, có ln, tôi đã ngi cm cúi viết trên mt xp giy trng:

mt đôi ln tôi chy ùa ra bin

ôm đi dương xanh thăm thm vào lòng

khi nhm mt cht thy mình tan biến

t nghìn trùng Kim có nh tôi không?

Bây gi, tôi nghe tin rng người đàn bà ch nhà cho thuê đã di v Sài gòn, căn nhà đó đã được mua li, sa sang li khác hn. Người đàn ông dy tiếng Anh đó đã lưu lc nơi nào, trôi ni trên cái dòng đi nào. Nhng li chúc lành cho tôi đã biến thành s tht. Tôi không còn là ông "ch tim" mt "ca hàng" photocopy ch rng mt vài thước vuông. Nhưng tôi, có th nào quên được "Kim". Như hôm nay tri mưa, tôi ngi đây và nh li nhng ngày đó.

*

4.Và tôi cũng không bao gi quên được nhng ngày đu tiên đến M. Bây gi, tôi vn còn gi li nhng tm hình chp phi trường Tân Sơn Nht và sau đó, New York, phi trường M đu tiên đt chân đến. Trong tm hình Sài gòn, mt trung niên 40 vn còn tr so vi tui, đi sng dù quá phong trn vn còn gi được cái dáng v thư sinh, tóc dài, khuôn mt xương xu, khc khoi. Và tm New York chp t phía sau lưng, đng áp mt vào khung kính dày ca phi trường nhìn ra ngoài, nhng chiếc máy bay khng l đu nghênh ngang đây đó v ra trước mt mt chân tri vin mng còn rt mi. Tôi cũng vn còn nh rt rõ hình nh thành ph Dallas ban đêm hin ra dưới đt rc sáng ánh đèn khi chiếc máy bay ln chao nghiêng chun b đáp xung, đp như mt gic mơ đã thành hin thc. Tôi đã đến M.

Tôi vn còn nh rõ hình nh mt gia đình Vit Nam còn quá quê mùa, mi đt chân đến đt M ba ngày, ng bù chưa đ, áo qun lôi thôi, tiếng Anh lếch thếch dt díu nhau lên chiếc xe bus Greyhound đ v kp California vào ngày l Giáng Sinh. Chiếc xe chy qua nhiu tiu bang mênh mông mà ngày y nào có biết gì ngoài ni s hãi phi đi đu vi nhng chuyến transfer liên tc, mi ln đi xe là mi ln ht hong chy theo người này người n hi thăm, nói nhng câu tiếng M rt chun v văn phm mà không ai hiu gì hết. Khi đến Palm Spring, thành ph California đu tiên, gp mt người Vit Nam lên xe, có l đã đến M lâu hơn mình rt nhiu, nghe k s tình, ông ta tr mt: mi ti M ba ngày, đi xe bus xuyên bang t Houston đến đây? Gan tht. Đúng là điếc không s súng. Đó là hình nh nhng con người b bt buc phi lìa b quê hương đ đi tìm s sng, đến mt đt nước hoàn toàn xa l, ngôn ng hoàn toàn bt đng, văn hóa tp tc khác bit. Tôi liên tưởng hình nh nhng người Thanh giáo trên chiếc tàu Mayflower my trăm năm trước, lìa quê hương Anh quc đi tìm s sng tht đ bt đu hình thành mt siêu cường quc Hoa Kỳ ngày hôm nay, dù hai hoàn cnh, thi gian và không gian không h ging nhau, nhưng cùng chung mt ni khát vng đi tìm li chính mình, tìm cái mà nhân loi ngàn năm qua vn khao khát đi tìm, đó là t do và s bình an tht, chp nhn tr giá.

May mn hơn rt nhiu người đng hương khác, tôi không phi tr mt giá quá đt. Tôi đến, có mt ngôi nhà đã mướn sn, có m và các anh ch em đến trước bo bc thi gian đu, dù không được chính ph cung cp cho mt th gì hết, nhưng đã cung cp cho mt th quý giá hơn hết: hít th không khí trong lành và nếm được mùi v tht ca t do. Tôi cũng như bao người, ngay tc thì tìm cách hi nhp vào x s mi, ly li quãng thi gian đã mt. Mướn mt cái máy may công nghip v nhà, v may, chng ct ch, con đi hc. Ri sau đó, bước nhng bước kế tiếp: chng đi làm công cho cây xăng, v xin được vic làm trong mt hãng công nghip. Bước na: c hai ghi danh vào mt trường Community College gn nhà. Bước na: chng ghi danh vào mt trường Thn hc.

Ba năm sau, tôi ly được cái bng đu tiên nước M: Bachelor of Arts in Theological Studies.

*

5.Người cui cùng bước vào văn phòng tôi đ thi hc thuc lòng Kinh Thánh Giáng Sinh hôm qua là mt n tín hu. Mi năm cô là người đến sm, thi sm, chung vi nhiu người khác, nhưng năm nay, cô là người thi cui cùng. Khi người cui cùng va thi xong bước ra thì cô bước vào, mm cười và bt đu đc. Khi đc xong, cô rút ngay trong túi xách ra mt phong bì đã chun b sn, đưa bng hai tay cách trnh trng: em chúc Giáng Sinh Mc sư và gia đình. Ri đng dy, quay lưng bước ra, khiến tôi phi nói cám ơn cô vói theo. Tôi biết cô đã chun b giây phút đó, chun b c giây phút bước vào và bước ra. Như mi năm, cô vn làm điu đó cho tôi. Cô thường không nói gì nhiu. Nhưng năm nay, tôi biết, nó có mt ý nghĩa khác. Tôi ngi li trong văn phòng thêm vài phút na, ngi yên lng, bn thn mt chút, trong khi bên ngoài sanctuary đã lao xao tiếng cười nói ca các tín hu. Tôi nhìn mt lượt văn phòng, khung cnh quá quen thuc. Tôi không th nghĩ gì khác.

Sau bui th phượng, trong khi các tín hu lao xao chia nhóm này nhóm n đ tp hát, đ thông báo, đ hp báo, tôi lng lng đến ngi xung cái hàng ghế cui cùng, ch đi mi người xong vic ca h đ hp li vi Ban Chp Hành ln cui. Tôi nghe có tiếng chân đi sau lưng, và mt bàn tay đt lên lưng ghế, tiếng nói nh gn như thì thm:

- Như vy là Mc sư đi tht ri phi không? Thôi thì ...

Tôi yên lng, không dám nói gì. Tôi t nh, thôi đng nói gì.

- Mc sư đi bình an.

Lúc by gi tôi mi quay li, nhìn người tín hu, mt ph n ln tui, khuôn mt nhn nhc, n cười gượng như mếu, tôi nm tay bà:

- Ch li bình an, c hết lòng vi Chúa. Mi điu khác Chúa s lo, đng lo lng nhiu.

Tôi nhìn sang bên cnh, mt người ph n khác, hai con mt đ hoe nhìn tôi, không nói gì.

Bui ti, sau khi đến nhà mt người tín hu đ làm mt cái l cu nguyn cho gia đình ông bà có người cha mi qua đi Vit Nam, tôi đến nhà mt gia đình mt tín hu mt Hôi Thánh khác đ d sinh nht người chng và đa con gái ln, tht ra sinh nht ch là đ thêm mt cái c. Cách mt hai tun, cô li gi: Mc sư, ti th tư này lên nhà con ăn ti được không? Khi tôi đến, người chng tiếp, còn cô trong bếp, đem hết đ ăn này đến đ ăn kia ra đ trước mt tôi: Mc sư ăn đi. Khi tôi t ý thích món ăn gì, ln sau cô s c gng hết sc đ mua món đó, thm chí kiên nhn đng la tng ht đu phng, v luc sn, cho m trong r, đ sau ba ăn tôi có th ngi lt hết ht này đến ht kia, nhm nháp và trò chuyn. Cô cũng không nói gì nhiu, yên lng chăm sóc. Cô không phi là tín hu ca Hi Thánh nhà, mà là mt Hi Thánh bn tôi hay đến ging giúp hàng tháng bi vì h không có Mc sư qun nhim. Khi tôi và nhà tôi t giã ra v, cô mang ra mt cái phong bì hơi dày, nói: con kính gi ông bà Mc sư, kèm theo mt  bc trái cây, c nhng c khoai lang tím mà tôi t ý thích trong ba ăn. V nhà, dù đã khuya, tôi cũng c gng m cái thư y ra, tôi mun đc nhng li trong đó:

Con cám ơn Mc sư tht nhiu. Vì năm qua Mc sư đã gn, ging dy li Chúa cho Hi Thánh Greenbelt và qua đó tình cm ca gia đình con và gia đình Mc sư tht gn gũi và m áp. Con tht vui và được khích l rt nhiu. Gia đình Mc sư đi (con khi cn nói nhiu) Mc sư biết là con bun lm. Có gì cn Mc sư và Bà nh liên lc vi con, đ con được vui và được khóc cùng vi gia đình Mc sư nhé. Mùa Giáng Sinh này con nguyn Chúa yêu thương ban tht nhiu ơn phước, sc khe trên gia đình Mc sư. Ti con thương gia đình Mc sư nhiu nhiu lm  Con....

Khi tôi có th hình dung đến nhng khuôn mt thường mang đến cho tôi s an i. Bà c già đến nhà th mi bui Chúa Nht, thường chào tôi bng mt cái ôm tht cht, rán king chân lên, hôn trên má, nói: thương quá. Nhng người thnh thong, tht thò rút cái bì thư trong túi, dúi vi vào tay như th s người khác bt gp mình đang "hi l" Mc sư cái gì đó: Mc sư "ung cà phê" cho "khe". God, ung cà phê mà "khe"? Nhng người không th cho cái gì thì cho n cười, li nói, gp cho Mc sư nhng món ăn trong ba ăn thông công khi Mc sư bn rn gì đó chưa vào kp.

Tôi yêu h. Đó là nhng người mà tôi s nh trên quãng đi còn li. Đâu có phi ch Mùa Thu.

*

6.Và nhng lúc ngi li mt mình trong nhà. Nhìn đây đó. Nhng vt dng, đ đc, tranh nh, bàn ghế, nhìn là biết có bàn tay ca mt ph n, không phi là ba cha con vng v, làm biếng, "d ơi là d" không biết mó tay vào cái gì trong nhà đ làm cho nó gn hơn, đp hơn.

Người ph n đó nhng ngày Vit Nam không th làm gì hết. Không th đi làm mt cái gì đ có tin. Bnh suyn trin miên hành h. Vài ngày là phi ch vào nhà thương cp cu trên chiếc xe đp có th "sút sên" bt c lúc nào. Đi đng r r, chm chp, nói không dám nói ln tiếng. Ch có th c gng lm vào trong bếp nu cái gì đó cho ba cha con có cái gì ăn khi đi làm, đi hc v. Nhng bui chiu Kim v đôi khi tôi cũng phi vào bếp, vì cô đang nm trên giường th đt đon, dưới đu ba bn chiếc gi chng cao, mt mũi xanh tái, cô thường than th:

- Nếu Chúa cho qua M không biết có làm cái gì ni đ ph anh không hay li làm vướng bn thêm.

Tôi an i:

- Chúa cho đi thì Chúa s cha lành.

Người anh Mc sư nói tiên tri:

- Qua M, cô Hoa s đi làm đ nuôi chú Kiến đi hc.

God. Chuyn khó tin mà có tht. Li tiên tri ng nghim mt cách l lùng. Căn bnh suyn hoàn toàn chm dt khi đt chân dến nước M, và người ph n yếu đui như mt con nhái xanh rt ngày xưa tr thành mt "lc sĩ"  trong nhà. Khi may gia công có th ngi sut ngày trên máy may không nói mt li. Khi đi làm hãng, tr v nhà là bt tay nu nung, dn dp, là người đi ng tr nht trong ba cha con và dy sm hơn h. Kiếm tin nhiu hơn "ch tim" photocopy Kim ngày xưa. Và qu là đã góp phn nuôi tôi ba năm trong trường Thn hc. Không nhng thế, khi tr thành Mc sư, tin lương ca cô là mt phn ln quyết đnh nhng chi thu cho gia đình. Tôi lt xung vào hàng th yếu. Nhưng cô luôn gi đúng cái v trí "th yếu" trong gia đình như li Chúa dy. Nghe tôi nói, thnh thong góp ý, cách nh nhàng. H tr tôi bt c kế hoch d tính nào ca "ông Mc sư". Có th bình nhng truyn ngn tôi viết, lun mt s bài thơ "khó hiu"  ca tôi, chm đim mt cách chính xác nhng bài hát tôi hát. Đi theo tôi, lm lũi như mt chiếc bóng, sáng nng chiu mưa.

Có mt ln, cô mi tôi đi ung cà phê Starbucks đ nói mt chuyn mà cô cho là quan trng. Trước khi bt đu nói, cô nhìn ra ngoài ca s hơi lâu, và hi:

- Anh có biết là H. thương anh nhiu lm không?

Ri cô nói cho tôi nghe điu cô nghĩ. Khi tr v nhà, tôi phi đi din mình trong gương. Tôi nói vi Chúa điu tôi nói hàng trăm ln: con biết là con có li nhiu lm vi người đàn bà mà Chúa đã đt đ bên cnh con my mươi năm. Xin cho con chuc li nhng li đó bng hành đng.

Con s ngày chia tay bây gi đếm chưa ti mười ngón tay và mười ngón chân. Tôi s sng xa gia đình ít nht là na năm na. S mt mình làm mi th. Không có người bên cnh chăm sóc nhng khi đau yếu. Đ không nghe li trách móc "du dàng": cha con nhà này t đến ni bnh cũng không biết ly thuc mà ung. My ngày nay, tôi đã làm mt vic tt là "nh" cô v cho cái bìa tp thơ s in sp ti. Được khuyến khích, "n ha sĩ" v lin tù tì my bc tranh "hoa" treo đây đó trên nhng bc vách sơn mi mà tôi, người v cây bút chì không thng, phi thành tht khen ngi. Xut sc, có trin vng lúc ... v già.

Tôi vn là người nhút nhát, hay c thn, không t nhiên đ bày t tình cm ca mình. Thường tôi phi dùng đến cái s trường ca mình là viết. Tôi s viết: Tôi mang ơn cái tình yêu lng l ca người ph n y. Nh tình yêu lng l y, tôi có th sng, làm vic và yêu thương.

*

7.Trước hết, tôi s viết: Tôi t ơn Đc Chúa Tri, Đng mà tôi luôn tin rng đã, đang và s hướng dn cuc đi tôi cho đến ngày cui.

Và sau đó, tôi s viết thêm: Nước M, tôi t ơn người. Trong Li Chân Mây, trích t Ch Nghĩa Ca Đán, tôi viết:

đi tôi đến mang nhng món quà ca tôi đến, nước mhy vng vn còn kp đ ct tiếng chào bui sáng, good morning america tôi s mang nhng thơ, truyn ngn và li hát đến như li chân mây...

Trn D T viết: tôi thích chúng. S có Ch Nghĩa Ca Đán trên báo Xuân Vit Báo.

Nước M. Mười bn năm sng trên đt nước này, ba năm California, mười mt năm Maryland, và chưa biết là bao nhiêu năm na, Texas. Tôi đã đi khong 25 tiu bang ca nước M, có th đếm được nh b sưu tp ly khi qua mi phi trường. Mi tiu bang, tôi đu mun cúi mt xung và hôn trên mt mnh đt ca nó. Đ bày t lòng biết ơn. T nhng ngày kinh tế mi Nha Trang, nhng ngày kênh rch Hu Giang, t photocopy Kim, bây gi, tôi là tôi. Mt ngôi nhà rng đ đ và chưng bày cây Noel khi mùa Giáng Sinh đến. Mt cái nhà th rng đ cha ba trăm người. Mt chiếc xe, không, nhiu chiếc xe đ đi. Có th tt vào quán cà phê Starbucks bt c khi nào mun.

Sau khi nhn được mt gii thưởng ca Vit Báo năm 2007, tôi có thêm mt người bn ln mà tôi kính n v tài năng, có th thnh thong gi mt vài bài thơ, nói chuyn văn chương, thư giãn đu óc cùng nhiu người bn mi vi nhng sc mu đc bit, gin d mà linh đng. Như mt cái ch tri rt thân ái bán đ loi hàng, cn hàng gì thì đi kiếm cho bng được hàng đó. Réo gi nhau t khp nơi, t nhng không gian khác nhau, thi gian khác nhau, cười nhng ging cười đ kiu, đ loi, và khi cn nói chuyn nghiêm trang, thì cũng nói chuyn nghiêm trang. Lái xe chy hết tc đ, nhưng cũng biết ngng li kp trước nhng bng cm do not enter. Tôi cũng thnh thong nói vài li, thnh thong ch im lng và nghe. Và cười theo. Khi tôi im lng hơi lâu, cũng có người còn nh ti và nhc, trong cái S Táo Quân ... ngu hng:

Hin như ông Bt

Bn Trn Nguyên Đán

Cũng là Mc sư

Thơ văn lãng mn

Cám ơn Iris. Tôi cũng yêu các bn. Có điu mun đính chính: không có hin như ông Bt đâu. Tôi cũng là người.

*

8. Đây là con người ca tôi, mt bài viết ngn như mt nht ký:

Bi bay lên. Và khi m mt ra được đ nhìn thì ch còn li mt mình.

Vng v đến rn người. Khiến liên tưởng đến mt câu trong bài hát ca Trnh Công Sơn: thu hng hoang đã thy, đã xanh ngi liêu trai, còn có ai trong cuc đi...

Tôi đến đây mt mình. T nguyn đến đây mt mình. Không sách v, không hành lý, ch có cái túi xách bng vi kaki đng vài món đ cn dùng ti thiu trong hai ngày ca mt con người. Trong cái túi xách y cũng có mt cây viết và mt xp giy, cái mà có l tôi cn hơn c. Nếu làm rơi mt chúng, chc tôi s tr li ch cũ. Không nói, không nghe, nhưng không th không viết.

Tôi quay li nhìn căn lu người ta đ dành cho tôi. Không phi, tôi đã đt nó vi mt s tin. Tôi s sng trong căn lu y hai ngày. Lác đác xung quanh nó, mt khong cách xa đ đ lười đi b đến, mt vài căn lu khác, có l có mt vài người cn sng mt mình trong mt khong thi gian ging như tôi, hoc cũng có th là không có ai c. Chc cũng không ai bun đ ý là có ai đó không, có ai gn mình không. Làm chi, đã mun mt mình thì mi đến đây. Trong lu người ta đ vài món ăn khô, nước và bếp nh, đ đ sng t túc trong vài ngày. Cái gì cũng ti thiu.

Nhìn ra xa, mt bu tri đy nng. Nng chói chang. Mt đt khô cn như môi mt người khát nước. Thnh thong đây đó mc lên mt vài gc cây trơ tri không biết sng đ làm gì. Hoang mc. Không biết ai đó đã có cái sáng kiến lp nên cái ngôi làng lu hoang vng trong hoang mc này cho nhng con người lâu lâu mun chy trn cuc sng bn rn bên dưới, mun được tĩnh tâm, mun đi din mình. Bên dưới, cách xa hàng chc miles đường đt là thế gii sng đng ca con người.

Người tài xế ch tôi đến đã chy khut sau nhng khúc quanh ngon nghoèo đt đ. Tôi cúi xung nhìn mình. Tôi bước vào lu.

đây là nơi tôi đi din mình. Tôi mun gii quyết mt vn đ mà nhiu năm nay tôi mun chy trn. Nhưng không th trn. Nhiu năm qua, nhiu tháng qua, nhiu ngày qua, Đc Chúa Tri Đng mà tôi yêu hơn hết thy mi th trên trn gian này, vn nhc nh tôi, bng mt ngôn ng du dàng mà cương quyết. Tôi không th ra đi mà không gii quyết nó. Chúa nói vi tôi "Con trai yêu du ca ta, con có mt tm lòng rông lượng, con có th yêu và hy sinh mình cho nhng gì con yêu, nhưng con vn không th vượt qua điu này, như li ta dy: yêu k thù nghch mình.

*

9.Tri mùa đông mau ti. Khi tôi ri khi Greenbelt, bài ging cui, Hi Thánh cui. Mùa Giáng Sinh cui. Năm gi ba mươi, tri đã ti. Ngày hôm kia có lúc nhit đ lên đến 70, m như mùa xuân. Chiu nay là 30. Tôi kéo cao c áo jacket, qun cho cht cái scarf. Tay ôm Kinh Thánh và folder bài ging. cái lnh lun vào bên trong, như mt bàn tay ướp nước đá đ vào trong da tht. Chy cho nhanh ra xe. Đ phóng cho mau đến nơi hn. Ln gp cui. Mi người, everyone who love me, đã t tu li căn nhà ca mt người tín hu, đang ch tôi đến. Đ nói li tin bit, nhng li nói s làm trái tim mùa đông tôi m áp hơn.

Nhưng đin thoi reng. Mò mm trong túi áo jacket, trong túi qun, m ra kp trước khi tiếng chuông ngng li:

- Anh, ông P. b accident khá nng, phi ch vào bnh vin. Tiếng nhà tôi loáng thoáng

- Ai, tôi hi gn li, hy vng là nghe nhm

- Ông P.  Bà  P. mi báo, xin anh vào bnh vin gp.

- H cn gì tôi ... Tôi bng dưng mun hét lên. Không. Nhưng tôi ngng li được.

- Anh...

- Cái gì?

- Anh nên vào. Cu nguyn vi Chúa, vào đó mt chút đi, mi người đây ch anh.

Tôi đóng p cái đin thoi li. Tôi mun ngng xe li trong lane emergency và hi Chúa vài câu. Cho đ tc, cho h gin. Trong mt lúc, tôi nghĩ là tôi cũng gin Chúa. Tôi s vào thăm ông ta ư, k đã làm cho tôi nhc nhn đau kh nhiu năm qua, vn đeo đui làm ni nhc nhn tôi như nhc nhn hơn. Ti sao li là lúc này, ti sao. Ti sao Chúa không đ cho tôi yên, không đ cho tôi nhng giây phút m áp cui cùng bên nhng người yêu mình. Tôi ni rng cái scarf trên c đ d th hơn. Tôi li mun nhm mt li. Linh hn tôi tranh chiến d di, ging co d di. Cui cùng, tôi mun khóc. Giá tôi khóc được, tôi s d chu hơn.

Cui cùng, tôi ngng xe li trong parking lot ca bnh vin. Tôi đi b vào bên trong, lên thang máy, tìm đúng s phòng. Và nhìn vào trong. Người đàn ông nm thiêm thiếp trên giường, người đàn bà ngi cnh, đưa tay chùi nước mt. Đó là người đàn ông đã viết mt bc thư trong bóng ti, tưởng tượng ra nhng li đc ác nht đ bôi nh tôi nhiu năm trước, nhng li đc ác có th nghe được t mt con người. Mà chính Đc Chúa Tri đã "dn bàn cho tôi, trước mt k thù nghch y" Đc Chúa Tri đã giúp tôi đng dy sau cú trt té y, giúp tôi xây dng nên mt cái đn th khang trang cho Ngài đ thay tôi tr li cho k đi kháng. Đó là cái câu hi cui cùng mà Chúa mun tôi phi tr li trước khi ri khi nơi này. Đó là câu tr li khó nht cho tôi, cho đến bây gi, tôi vn chưa mun tr li. Nhưng Đc Chúa Tri mun tôi phi tr li.

Tôi đng bên ngoài mt lát, nhm mt li.

Nhng ngày Vit Nam hin ra, nhng ngày Hoa Kỳ hin ra. Trn ln vào nhau như mt ni đau but óc. Tôi không đ tiêu chun đ đến đt nước này, tôi vn đến. Tôi l ra gi này còn loay hoay vi nhng công vic làm vá víu đ kiếm sng qua ngày quê nhà, làm mt công dân hng bét, vi người v đau yếu trin miên, và nhng đa con không có tương lai. Tôi đã nhn được mt tình yêu ban cho không đòi giá, ngay c khi tôi phm ti, tôi vn được yêu. Tôi đã nhn nhiu quá, sao tôi không th cho li? Ti sao tôi không th tha th? Ti sao vy? Tôi cm thy xu h. Trong nhiu năm, tôi nghĩ là mình đã yêu đ, nhưng tôi ch làm bn phn mà thôi.

Và Chúa Jesus mà tôi mun t chi không gp mt, đang c ý ln tránh ny gi, hin ra. Trên cây thp t, mt thân th gn như trn trung đm máu, máu t trên chiếc mão bng gai cng siết vào trán chy xung, máu t nhng ln roi da móc st đánh không thương tiếc vào lưng chy ra, máu t nhng mũi đinh nhn cm sâu vào chân tay, máu t mũi giáo nhn đâm vào hông. Máu t nhng li s nhc, nhng bãi nước miếng. Máu chy ra t s chy trn ca các môn đ. Và cũng có th, máu chy ra t s cng ci ca lòng tôi. Trên đôi môi đm máu đó, còn mt tiếng nói cui cùng "Ly Cha, xin hãy tha th cho h, vì h không biết mình làm gì"

Tôi m mt ra, kinh hoàng nhn biết đó ch là mt gic mơ. Nhưng tôi đã quyết đnh bước vào bên trong phòng.

*

10.Cái đp nước chn dòng sông đã được tháo g. Và bây gi, dòng sông có th yên tĩnh trôi đi. Tôi có th yên tĩnh trôi đi.