"Đường đi vào dòng chính" |
Tác Giả: Nguyên Xương Phạm-Bá Vịnh | ||||
Thứ Tư, 10 Tháng 11 Năm 2010 05:56 | ||||
Một bài học cho Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại: Vì Sao Trần Thái Văn và Cao Quang Ánh Thất Bại Tranh Cử Dân Biểu Vào Hạ Viện vừa qua: 2/11/2010 ? Lời người viết : Đây là bài nhận định sau cuộc vận động tranh cử gây sôi nỗi không những tại tiểu bang California mà truyền thông của nước Mỹ cũng đều chú ý đến.Chúng tôi đưa ra một vài nguyên nhân, lý do thất bại của cả hai ứng cử viên Trần Thái Văn(California) và Cao Quang Ánh (Louissana). I- Quan điểm chung - Sau năm 1975 gần ba triệu người Việt di tản ra nước ngòai, định cư tỵ nạn cọng sản trên khắp thế giới. Người Việt đã nhanh chóng kết hợp lại thành lập các cộng đồng để dựa vào nhau mà sống, lý do rất dễ hiểu là cùng một phong tục, tập quán, ngôn ngữ mà nay đã phải sống lưu vong trên một đất nước hoàn toàn xa lạ mà điểm khó khăn nhất là ngôn ngữ bất thông. Khi còn xa lạ, ngơ ngát nơi đất khách quê người, sự đoàn kết, gắn bó thể hiện rõ ràng trong từng tổ chức và các sinh hoạt tập thể.....rồi thời gian về lâu về dài, câu sống lâu ra lão làng hoặc “đủ lông đủ cánh” đã bắt đầu đưa mọi người nhìn lại đoạn đường vừa trải qua từ trên đường ra đi gian nan cho đến nơi ăn chốn ở mới đã ổn định như hiện nay. Tuy nhiên có một điều duy nhất không bao giờ Người Việt lưu vong quên đó là “Nạn nhân (chính trị) của chế độ cọng sản Việt Nam”? . Có đúng hoàn toàn như thế không? Nói chung là như thế, nhưng cũng cần phân tích cụ thể thì trong biến cố 1975, khi miền Nam thua cuộc, từ chính phủ VNCH đến quân lực VNCH tan rã bỏ chạy thì đồng bào cũng hỏang hốt ...bỏ chạy....thấy tàu thủy, máy bay thì tìm tới, bám vào như người sắp chết đuối nhìn thấy được một cái “phao”. Bỏ cả chục, trăm cây vàng ra đóng tàu để tìm đường vượt biên, cho con tìm đường ra đi để có tương lai và giúp lại đời sống hoặc bảo lãnh gia đình sau này...cụ thể hơn nữa có những làng chỉ làm nghề đánh cá đã vượt biên gần cả làng như ở thừa thiên Huế.....chỉ vì sợ cọng sản tái diễn cảnh tàn sát trong cải cách ruộng đất nhắm vào thành phần tư sản, địa chủ (1956) và chôn sống, giết hại, trả thù trong biến cố tết Mâu thân (1968) những đồng bào vô tội tại Thừa thiên Huế (trong chủ trương giết lầm hơn bỏ sót). Với một Cọng dồng qui tụ đủ nhiều thành phần “tỵ nạn” như thế, khi đã “trưởng thành”trong một đất nước có chế độ tự do, dân chủ cao độ như ở Hoa kỳ đã cho thấy trong Cộng đồng người Việt hiên nay đã có nhiều khuynh hướng khác nhau về cách suy nghĩ....dẫn đến hành động....mất dần quan điểm chính trị, hô hào hàn gắn xóa bỏ đắng cay với cọng sản Việt Nam, tiếp tay chuyển văn hóa vận của cọng sản vào sinh hoạt trong cộng đồng....Từ những bất đồng quan điểm đó đã là nguyên nhân của mất đoàn kết, rồi phân hóa, mang tính cục bộ kết cuộc nhận lãnh thất bại chua cay trước cuộc vận động tranh cử vừa qua.....dó cũng chỉ vì một số người nắm quyền lãnh đạo Cộng đồng hay có uy tín trong Cộng đồng còn kém về “kinh nghiệm đấu tranh chính trị” với các Cộng đồng bạn, với Người dân bản xứ và quan trọng hơn là thiếu tế nhị với chính đồng bào gốc Việt của chúng ta, như thế thử hỏi làm sao có đủ khả năng, sức mạnh và bản lãnh để đấu tranh lâu dài với Cọng sản Việt Nam ? Những sai lầm này không riêng gì xãy ra trong các Cộng đồng mà còn rất phổ biến xãy ra trong các tổ chức Hội đoàn, các cơ quan hoạt động thiện nguyện hoặc trong các nhóm thân hữu. Trước đây dã có người lý luận như sau: Tuy người Việt sống không đoàn kết nhưng khi có biến cố xãy ra hay có những ngày tổ chức chung trong cộng đồng và qua lời kêu gọi thì toàn thể người Việt đều hưởng ứng, tập trung lại nhanh chóng để chung lo.? Đoàn kết theo cách Ô hợp này rất phổ biến trong các cộng đồng người Việt trên khắp nước Mỹ, không tìm thấy xãy ra ở các cộng đồng khác như cộng đồng Đại Hàn, Cộng đồng Do thái, Cộng đồng người Hoa...v....v....Từ điểm này đã có một cuộc ví von rất dí dõm như sau: Ba người Nhật bản là ba cục đất sét, bỏ vào trong bàn tay và bóp lại, ba cục đất sét ấy nhập lại thành một, ném xuống đất cũng không tan rã ra. Ba người Việt qúi như ba viên kim cương nằm trong lòng bàn tay, ném xuống đất, ba viên kim cương lăn lóc ba ngã. Kết luận rằng đây là căn bệnh trầm kha của người Việt chúng ta. II- Trãi nghiệm qua cuộc vận động tranh cử vừa qua: a/ Của nhóm Dân biểu Trần Thái Văn California. Mỡ đầu chiến dịch tranh cử, phát pháo đầu tiên từ bà Loretta Sanchez bắn ra là Người Việt và đảng Cộng hòa muốn chiếm cái ghế Dân biểu của tôi.........Câu tuyên bố này lập tức bị Dân biểu Trần Thái Văn phản ứng quyết liệt và cáo buộc cho là bà Loretta Sanchez kỳ thị, tiếp sau đó là một loạt hưởng ứng của một số người Việt trong Cộng đồng tại Cali lên Truyền hình đài Việt Hải Ngoại của ông Tổng Giám Đốc Bruce Trần cũng đang ra tranh chức Thị trưởng Thành phố Westminter, bang California. Riêng ông Trần Thái Văn lên tiếng bắt bà Loretta Sanchez phải xin lỗi Cộng đồng và ông Trần Thái Văn. Nếu bà Loretta Sanchez không xin lỗi và cương quyết giải thích, bào chữa thì bà sẽ kéo dài sự phẩn nộ của Cộng đồng và ông Trần Thái Văn có cơ hội khai thác chủ đề này để đánh đổ chương trình tranh cử của bà. nhưng bà Loretta Sanchez đã nhanh chóng xin lỗi, và như thế là bà đã khôn ngoan dập tắc ngay cơn thịnh nộ của Ban vận động Trần Thái Văn. Đây là điểm son, đáng khen của ban vận động cho bà Loretta Sanchez, có thể họ cố tạo ra một “sự cố” như thế để sau đó xin lỗi, bà Loretta Sanchez đã trở thành có cảm tình với tất cả cử tri trong chiêu thức đầu tiên là: “người biết phục thiện, biết sai thì sửa sai đó là ưu điểm của người đại diện cho dân”và lời cáo buộc kỳ thị của ban vận động Trần Thái Văn trở thành bị vô hiệu hóa. Chiến thuật tiếp theo sau đó là Ban vận động của Trần Thái Văn lên Truyền hình Việt Hải Ngoại dùng chiến thuật mạn đàm để trao đổi mục đích nhắm vào sự vận động cho Dân biểu Trần Thái Văn bằng cách thức phân tích và phủ nhận những việc làm của bà Loretta Sanchez đối với Cộng đồng người Việt, nhất là nhóm này đánh giá một cách tráo trở gượng gạo để phủ nhận công của bà Loretta Sanchez khi ba lần bà về Việt Nam trực diện đấu tranh nhân quyền, tự do tôn gíáo với chế độ cọng sản, những bài báo, những hình ảnh của bà tại Việt Nam được ghi lại, đưa tin trên các mặt báo tiếng Việt tại California, không ngớt lời ca ngợi, hoan nghênh việc làm của bà. Mực trên báo chưa ráo, lời hoan nghênh, ca tụng bà còn chưa dứt vậy mà chỉ vì một cái ghế Dân biểu Liêng bang mà quý vị đã “qua cầu rút ván”. Những cuộc mạn đàm ấy là do các vị như Tiến sĩ Nguyễn thanh Liêm, nhà báo Đoàn Trọng, giáo sư Lưu trung Khảo, nhà văn Trần văn Chi, nhà báo Vi Anh, nhà báo Lê minh Dương ....v....v....qua các nội dung thào luận, chúng tôi vẫn nghe các vị này phủ nhận công lao vận động của bà về nhân quyền, tự do tôn giáo và thả tù nhân lương tâm tại Việt Nam, đồng thời chính thức kêu gọi người Việt nên bầu phiếu cho ứng cử viên Việt là Trần Thái Văn. Trong luật vận động bầu cử và tranh cử, tuy có quyền tung chiêu vận động bằng đủ mọi cách để đánh ngã đối thủ, nhưng lương tâm và đạo đức không thể cho phép đổi trắng thay đen một việc làm mà tất cả mọi người đều đã thấy, đã biết. Chính vì số người trên đây (ban vận động) của Trần Thái Văn đã ưu tiên sử dụng đài truyền hình VHN của ông Bruce Trần công khai nên đã tạo ra một lo lắng cho Cộng đồng người Mễ và người dân Bản xứ cùng gây ra phản ứng ngược đối với cộng đồng người Việt Cali. Đối với các cử tri người Việt có lương tâm, và tôn trọng sự thật thì không thể chấp nhận cách phê phán thiếu công bằng của ban vận động Trần thái Văn đối với bà Loretta Sanchez và đây là nguyên nhân khiến cho một số lớn cử tri Việt trong cộng đồng đã quay sang ủng hộ bầu phiếu cho bà Loretta Sanchez. Thử nhìn vào một con số cụ thể chúng ta sẽ thấy như sau : Trong cuộc vận động tranh cử vừa qua, cộng đồng người Việt tại Cali đã bị phân hóa, chia rẽ, tranh cải nhau giữa bên chống bên ủng hộ. Thành phần người Việt ủng hộ Trần thái Văn chiếm hai phần ba tổng số trong cư dân Việt; cọng thêm phiếu của đảng Cọng Hòa, trong lúc đó bà Loretta Sanchez được sự ủng hộ 100% cộng đồng người Mễ cọng thêm 1/3 phiếu người Việt và toàn bộ phiếu của đảng Dân chủ. Số phiếu của người Việt bầu cho bà Loretta Sanchez là để chứng minh cho bà Loretta Sanchez biết rằng Cộng đồng Việt vẫn có người biết ơn những công việc bà từng đấu tranh giúp cho Cộng đồng Việt. Bà là người khác dân tộc với chúng ta nhưng đã xông xáo đòi tự do tôn giáo, đòi nhân quyền, đòi thả tù nhân lương tâm và đòi đưa Việt Nam vào danh sách những nước đáng quan tâm. Việc thành công, kết quả hay không nó không thuộc về quyền quyết định của Bà, Đại diện cho dân chỉ có quyền đề nghị lên chính phủ chứ không có quyền quyết định. Quốc hội Âu Châu, quốc hội Hoa kỳ đã từng lên tiếng can thiệp nhưng cọng sản vẫn dùng cái gọi là “chủ quyền quốc gia” và mỗi nước có luật pháp riêng để tiếp tục đàn áp, bắt bớ. Sỡ dĩ như thế là vì đối với chúng ta thông qua Dân biểu đấu tranh là quyền của chúng ta, nhưng đối với Chính phủ Hoa kỳ thì bao giờ họ cũng đặt quyền lợi của Quốc gia lên hàng đầu. Tóm lại Trần Thái Văn thất bại, thua cuộc là vì ảnh hưởng nặng đến phương pháp vận động tranh cử của các vị trí thức tổ chức mạn đàm vận động trên Truyền hình không tôn trọng sự thật, bôi bẩn công lao của bà Loretta Sanchez, ăn quả không nhớ người từng góp sức với mình trồng cây, thiếu đạo đức, mất niềm tin của các cộng đồng cư dân trong tiểu bang. b/ Trường hợp thất bại của Dân biểu Cao Quang Ánh bang Louissana. Ông Cao quang Ánh thuộc đảng Cọng Hoà, hai năm trước đây có một cơ may là ông dân biểu đảng Dân chủ tiền nhiệm đã phạm vào tội tham nhũng, nên khi ông Cao Quang Ánh ra tranh cử được xem như đường vào Hạ Viện hạnh thông, không có đối thủ. Để chuẩn bị cho nhiệm kỳ tái ứng cử vừa qua, ông Cao Quang Ánh đã đánh một nước cờ trí mạng đối với đảng Cọng Hòa, quyết định bỏ phiếu ủng hộ luật cải tổ Y tế của đảng Dân chủ, ông Cao Quang Ánh muốn nhắm vào đa số cử tri đảng dân chủ của tiểu bang Louissana nhiều hơn cử tri của đảng Cọng Hòa. Sự suy nghĩ của ông Cao Quang Ánh đã không đem lại đúng như ông tưởng còn bị phản ứng ngược của cử tri dân chủ và đảng Cọng Hoà đã bỏ rơi ông Cao Quang Ánh với tội danh phản đảng. Luật cải tổ Y tế của Tổng thống Obama, đảng Cọng Hoà lấy đó làm mục tiêu khai thác để lấy lại Tòa Bạch Ốc và Quốc Hội trong mùa bầu cử cho nhiệm kỳ tới, nhưng ông Cao Quang Ánh đã chứng tỏ muốn làm một cuộc cách mạng bản thân vì tầm nhìn qúa thiển cận nên cuộc vận động tranh cử vừa qua, ông Cao Quang Ánh đã vất vả bôn ba đi khắp các tiểu bang có đông người Việt định cư để xin tiền yểm trợ cho cuộc tái tranh cử của mình; còn đảng Cọng Hòa đã hoàn toàn không còn ủng hộ ông nữa. Tiểu bang Louissana đa số là da đen, là thành trì đảng Dân chủ, vừa qua vị ứng cử viên đảng Dân chủ đưa ra đã hoàn toàn chiến thắng ông Cao Quang Ánh một cách dễ dàng. Có người cho rằng sự thất bại của ông Trần Thái Văn và ông Cao Quang Ánh cò thua cũng thua trong danh dự. Đây chỉ là một cách nói đỡ đòn, an ủi. Ông Trần Thái Văn thua cuộc vì những người ủng hộ và ban vận động của ông phạm vào con đường ma đạo, tráo trở thay trắng đỗi đen những sự việc mà mọi người đều nhận biết; vậy thi có danh dự đâu mà thua ? Ông Cao Quang Ánh thua cuộc vì chủ nghĩa bản thân, ông vào đảng mà vất bỏ chủ nghĩa, chạy theo mưu cầu danh lợi trong cú thấu cáy lá bài tẩy với cử tri dân chủ của louisana. Vướng phải tội phản đảng mà thua thì danh dự ở chỗ nào? Con đường đi vào dòng chính trước ngưỡng cửa Quốc Hội Liên Bang hay có vào Tòa Bạch Ốc đi nữa thì đối với người Việt chúng ta còn phải học nhiều năm thêm nữa.
|