Home Tin Tức Bình Luận Không thắng, không phanh

Không thắng, không phanh PDF Print E-mail
Tác Giả: Vũ linh Châu   
Thứ Hai, 20 Tháng 6 Năm 2011 20:08

Đoàn tầu kinh tế của Cộng sản Việt Nam  đang lao đi vun vút không thắng, không phanh

Kính thưa qúy vị,
Khỏang 5 năm trước, trong cuốn bút ký TrườngSơn-TrườngHận, tôi đã tiên đoán như thế này về các cuộc xuống đường biểu đang xảy ra hiện nay tại Việt Nam.  Xin mời qúi vị đọc qua để có thể tiên liệu về làn sóng xuống đường biểu tình trong tương lai tại Việt Nam .
 

 
Đoàn tầu kinh tế của Việt Nam và Trung Quốc hiện nay thật là kỳ lạ, chưa từng thấy có trong lịch sử loài người. Giống như là người ta đã gắn một đầu máy cực mạnh, cực tối tân - đầu máy Kinh Tế thị trường, nhập cảng nguyên con từ Tây phương - vào một con tầu cộng sản ọp ẹp, với một hệ thống phanh thắng rệu rạo cũ kĩ từ cả trăm năm về trước.

Đoàn tầu của các nước dân chủ tự do cũng gắn đầu máy cực mạnh này, nhưng nó đã có một hệ thống phanh thắng cực tốt: sợ bị đảng đối lập phanh phui chỉ trích, sợ dân lật đổ bằng lá phiếu trong cuộc tuyển cử sắp tới, sợ báo chí vạch trần các nham nhở bê bối, sợ pháp luật nghiêm minh trừng trị, sợ Tư pháp, sợ Lập pháp theo dõi... và nhất là sợ bị trừng phạt ở đời sau.

Đoàn tầu của CS Việt Nam và của CS Trung Quốc, đầu máy thì rất tối tân nên cũng đang lao đi vun vút, nhưng khác hẳn với Tây phương, hệ thống phanh thắng thì lại rất lỗi thời cũ kĩ, từ thời đế quốc Liên Xô để lại, đó là quyền lực đến từ mũi súng, là đàn áp, là bưng bít, là tuyên truyền láo khoét một chiều, là dối trá lừa bịp, là bá cáo láo, là độc đảng, độc quyền, độc tài, độc tôn... Thắng với phanh cũ kĩ lạc hậu như vậy thì có cũng như không. Ấy là chưa nói tới những bộ phanh bộ thắng bằng ... giấy, bằng hàng mã, sơn phết lòe loẹt để biểu diễn với người ngoại quốc... thí dụ: Tam quyền phân lập giả bộ, tự do báo chí giả bộ, tự do bầu cử giả bộ...

Một thí dụ điển hình cho việc “râu ông nọ cắm cằm bà kia” này là hệ thống kinh tế tài chánh  của Việt Cộng và Trung Cộng. Như mọi người đã biết, đối với các nước tư bản, tất cả hệ thống tài chánh đều dựa trên chữ Tín, nghĩa là dựa trên lòng tin, dựa trên sự thật, nên mới có các danh từ Tín chỉ, Tín phiếu (đồng tiền), Ngân hàng Tín dụng...Đồng tiền chỉ là một tờ giấy, nhưng mọi người tin rằng nó có giá trị nên nó đã được mọi người quí mến. Chúng ta bỏ tiền vào ngân hàng tín dụng hay mua cổ phiếu, vì chúng ta tin tưởng vào hệ thống ngân hàng làm ăn một cách ngay thẳng thật thà, mọi bá cáo phúc trinh đều đúng sự thật... Đó là trong các nước tư bản tự do, còn trong các nước “Định hướng xã hội chủ nghĩa”, tất cả mọi chuyện, từ lớn tới nhỏ, từ kinh tế cho tới chính trị, từ báo chí cho tới ngân hàng...tất cả đều đặt nền móng trên sự dối trá, bưng bít. Từ diễn văn của Tổng Bí Thư trước Đại Hội Đảng, cho tới ông thầy giáo đang giảng bài trong lớp, từ thông tư chỉ thị, cho tới mọi diễn văn, báo cáo... tất cả đều là nói láo. Người nói, người nghe đều biết rõ ràng rằng mình đang nói láo và đang nghe những điều dối trá. Cả nước đang tự dối người, dối mình, toàn dân đang tự lừa bịp lẫn nhau.

Đoàn tầu kinh tế của Cộng sản Việt Nam và Trung Cộng đang lao đi vun vút, nhưng khung sườn, phanh thắng của các toa tầu này không làm bằng thép bằng sắt của chữ TÍN như trong các nước tư bản tự do, mà làm bằng tre, bằng nứa, bằng giấy bồi của dối trá, lừa bịp, bưng bít, của đàn áp, tù đầy... Các toa tầu này đã được sản xuất từ hơn một thế kỷ về trước, từ thời... Cụ Lê, Cụ Sít.

Thế mà toàn thể đảng viên đảng Cộng sản Việt Nam và gia đình vợ con dòng họ, đang chen chúc trên chuyến tầu không thắng không phanh này, chuyến tầu đang phóng như bay về hướng Dollar. Đấy là chưa kể, đoàn tầu tốc hành đó cũng đang chở theo rất nhiều trái bom nổ chậm, bom hối mại quyền thế, bom tham nhũng bóc lột, bom hà hiếp chèn ép nhân dân, bom cách biệt giầu nghèo, bom tệ đoan xã hội, bom kèn cựa ghen ăn, bom thân Tầu thân Mỹ, bom đàn áp tôn giáo, đàn áp dân oan...
Đừng thấy họ ăn nhậu say sưa, ca hát om sòm trên đoàn tầu đang lao đi vun vút đó mà buồn rầu tuyệt vọng.

Biết đâu các chế độ CS lạc hậu tại Cu Ba, tại Bắc Hàn mà lại có cơ tồn tại lâu dài hơn các chế độ Cộng Sản tại Trung Quốc và Việt Nam, vì nó hài hòa giữa cái đầu máy cà rịch cà tàng với một hệ thống phanh thắng cũ kĩ rệu rạo, nó là nồi nào vung nấy, chứ không cọc cạch, râu ông nọ cắm cằm bà kia, nó không phản khoa học, phản kỹ thuật như hai đoàn tầu của Việt Nam và Trung Quốc hiện nay.

Tại Việt Nam , người ta đang nói tới theo Tầu hay theo Mỹ. Theo Tầu nghĩa là nhập cảng một đầu máy cực mạnh, cực tối tân nhưng gắn vào cái khung tầu cũ kĩ, phanh thắng ọp ẹp rệu rạo... Theo Mỹ là toàn bộ con tầu đều phải hoàn toàn mới, hoàn toàn tối tân, cả đầu máy, cả giàn khung, giàn thắng...

Cũng đừng quên rằng, ngày trước CS đã xiết cổ được mọi tầng lớp nhân dân miền Bắc, thậm chí đã ép buộc được cả hàng triệu thanh niên lao vào biển lửa Miền Nam là nhờ nắm được bao tử của mọi người bằng chế độ tem phiếu thực phẩm. Bụng đói, đầu gối phải...quì. Ngày nay CS đã hoàn toàn vụt mất lợi khí cơ bản sắc bén này.

 Câu chuyện tượng Đức Mẹ trước Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn chảy nước mắt mới đây là một biến cố rất đáng được mọi người, mọi phía quan tâm suy nghĩ. Chỉ là một tin đồn, nhưng với kĩ thuật thông tin tân tiến mau lẹ của hệ thống điện thoại tư gia giăng mắc khắp nơi, và nhất là với 15 triệu chiếc cellular phone cầm tay, không thua gì tại Mỹ, cộng với mạng lưới thông tin bằng email, cũng đã rất phổ biến. Rồi với nhiều triệu chiếc xe gắn máy và cả hàng chục ngàn xe chở khách tư nhân hiện đang được lưu hành (chủ yếu để phục vụ Việt kiều), chỉ trong vòng mấy tiếng đồng hồ, cả mấy trăm ngàn người đã tràn ngập công trường Hòa Bình và các đường phố chung quanh nhà thờ Đức Bà. Sài Gòn đã bị chết ngộp hết sức dễ dàng mau lẹ.

Hệ thống phanh thắng cũ kĩ lạc hậu từ thời bác Hồ, bác Mao, liệu có đủ sức cấm đoán, ngăn chặn được những dòng thác người tương tự như vậy tại các biến cố chính trị khác hay các tin đồn gây cấn khác trong tương lai hay không.

Hãy cho trí tưởng tượng đi xa hơn một tí nữa. Cộng Sản đã lợi dụng lúc đêm khuya, đuổi hết số tín đồ còn lại ra xa, rồi giả làm công tác tưới cỏ, dùng vòi nước cực mạnh, xóa sạch vệt nước mắt trên mặt Đức Mẹ. Nhưng, giả dụ, vòi nước cực mạnh này lại gây nên một vài hư hại đáng kể cho bức tượng, hay trầm trọng hơn nữa, làm cho đầu của pho tượng rơi xuống đất vỡ tan ra chẳng hạn. Ngay trong đêm đó, tin đồn sẽ được mau chóng loan đi khắp nơi..., ngay tờ mờ sáng hôm sau, cả nhiều triệu người sẽ ùa về Sài Gòn... Số người này không phải chỉ toàn là các tín đồ Công giáo ngoan đạo, mà còn gồm cả của các tôn giáo đang bị đàn áp khác, các người dân đang bị chèn ép, đang bị chiếm nhà chiếm đất, đang bị bóc lột, nghèo đói, đang đi khiếu kiện trong tuyệt vọng..

Cả một chế độ chuyên chế kiên cường đã bị sụp đổ tan tành chỉ vì sức mạnh của một vòi nước! Pho tượng Cộng Sản khổng lồ đúc bằng gang bằng thép nhưng lại có cái chân bằng đất sét!

Xin mọi người, mọi phía bình tâm suy nghĩ thêm.

Những biến cố gần đây, như vụ tổ chức thành công khắp Bắc, Trung, Nam một ngày “Free Hug” của giới trẻ, những vụ biểu tình tự phát tại Sài Gòn và Hà Nội để chống Trung Quốc xâm lăng, nhất là các diễn biến chung quanh việc Giáo dân Hà Nội đòi lại tài sản của Giáo hội... tất cả đang cho mọi người thấy rất rõ ràng rằng các tiên liệu trên đây đã dần dần trở thành hiện thực:

─    Trong thời đại tin học cực kỳ tối tân hiện nay, Cộng sản Việt Nam đã không thể độc quyền bưng bít thông tin được nữa.

─    Người dân đã bước ra khỏi sự sợ hãi, đã vuột khỏi tầm kiểm soát của bộ máy công an toàn trị.

─    Quyền lực không còn đến từ mũi súng như trước nữa.

Hệ thống “phanh, thắng” rệu rạo, cũ kỹ, lỗi thời nhập cảng từ Liên Xô thời Stalin, đã không thể điều khiển được, không thể lèo lái được đoàn tầu lửa với cái đầu máy “kinh tế thị trường” cực kỳ tối tân đang lao đi vun vút nữa rồi.

Thế mà trong buồng lái, toàn đảng, toàn quân lại đang ngơ ngác, đang hoảng hốt, đang luống cuống đùn đẩy trách nhiệm cho nhau.